“Tiểu nha đầu khốn kiếp mau nhả ra!” Uông Vạn Thiên cắn răng vì đau, nhưng một phần thân thể vẫn còn cứng đơ lưu lại trong cơ thể của HànPhong. Hắn muốn dùng lời lẽ hù dọa nha đầu không biết sống chết kia sợmà bỏ chạy.Hàn Nhất Nhất quật cường mà cố chấp không chịu nghe, nó một mất mộtcòn mà cắn cái chân của hắn, hắn không rời khỏi người mẹ nó, nó tuyệtđối sẽ không nhả ra.“Uông tiên sinh, van xin ngài, ngày hôm nay buông tha tôi đi, coinhư tôi cầu xin ngài” Hai mắt Hàn Phong khóc đến sưng đỏ, thảm thiếtnói lời van xin.“Hừ! Hai mẹ con nhà các ngươi làm mất sạch hứng thú của lão tử, ngày hôm nay lão tử liền cho cả nhà chúng mày chơi cho đã!” Hắn hung ác nói, ánh mắt tức giận trợn trừng giống như cái chuông đồng rất xấu xí.Hàn Phong nhát gan không dám phản kháng thêm nữa, ngược lại chỉ cóthể nhìn về phía Nhất Nhất: “Nhất Nhất nghe lời, mau đi ra. Lúc này mẹđang bận, một lát là tốt rồi, mau đi ra!”Nhất Nhất nghe thấy lời cầu xin lẫn tiếng khóc của mẹ, nó biết mẹnói dối, nó không muốn nghe những lời như thế này của mẹ. Trong tiềmthức còn non nớt của nó, nó muốn ở lại cùng mẹ đối phó với gã xấu xanày.Việc Nhất Nhất không chịu nhả ra rốt cục đã chọc giận Uông Vạn Thiên trên người Hàn Phong.Hắn quát lên một tiếng, rút phần thân thể kia ra, nâng lên cái chânkia không bị Nhất Nhất cắn, cố sức đá về phía thân thể nhỏ nhắn của Nhất Nhất.Thẩn thể nhỏ bé của Nhất Nhất không có bất kì phản kháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao/28501/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.