Wind vừa nói vừa cầm miếng khăn giấy màu trắng lau đi vết bẩn trên miệng anh.Ngạo Thiên ngỡ ngàng nhìn cô, hành động dịu dàng tỉ mỉ của Wind khiến trái tim anh đập loạn.Cảm giác thoải mái khi được ở bên cạnh cô, khiến những thứ trước đây anh cho là mình chán ghét nhất, cũng trở nên tuyệt vời hơn.
Ngạo Thiên lắc đầu nhìn cô nói với giọng yêu thương.
- Vì em, tôi sẽ tập làm quen với mọi thứ.
Bàn tay đang cầm khăn giấy lau miệng cho anh chợt khựng lại, cô nhìn anh.Anh sẽ làm mọi thứ vì cô sao?Vậy giữa Chung Hân và anh là gì?Trong lòng Wind lúc này có rất nhiều câu hỏi cần anh giải đáp, nhưng không biết phải mở miệng hỏi anh như thế nào.Chẳng lẽ cô hỏi anh, Ngạo Thiên anh còn yêu Chung Hân không?Thật ngu ngốc!Nếu anh nói còn vậy cô sẽ làm sao?Giận dữ bỏ đi hay lặng lẽ đứng lên rời khỏi.Nhức cả đầu, suy nghĩ một lúc cuối cùng Wind cũng không nhịn được hỏi anh, mặc kệ câu trả lời của Ngạo Thiên là gì, ít ra cô không cần suy đoán lung tung.
- Lúc sáng tôi vô tình nhìn thấy chiếc vòng hoa Dạ Lý Hương trong phòng anh, và vô ý đọc được tờ giấy bên cạnh....
Ngạo Thiên nhướng mày gằng giọng, cắt ngang lời nói của Wind.
- Vô ý?Em có chắc mình vô ý không?
Wind nhìn Ngạo Thiên quýnh lên nói lắp.
- Tôi...tôi... thật sự không cố ý đọc lén thư của anh.... nhưng.....nhưng.... anh và Chung Hân là sao?
Wind nói xong đầu cúi xuống không dám đối diện với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-tham-tu/3727655/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.