Chương trước
Chương sau
Chương 3213

Chẳng lẽ không muốn cùng chung chăn gối, trước khi nhắm mắt là anh, sau khi mở mắt cũng là anh sao?

Cố Hy nghe mấy câu này, dường như cảm giác khí huyết cuồn cuộn vọt lên đầu.

Sao anh có thể không có ý nghĩ biến thái ấy chứ, cơ thể cũng phản ứng rất thành thật, nhưng anh không muốn làm tổn thương cô.

Không nghĩ tới lại bị Niệm Noãn nghỉ ngờ như vậy.

“Cố Niệm Noãn, em chờ đấy!”

“Anh… anh muốn làm gì?”

“Tắm!”

Nói xong, Cố Hy trực tiếp đi vào phòng tắm.

Quần áo của anh đã bẩn hết, nhưng cứ bận chăm sóc cô nên vẫn chưa kịp thay.

Nếu muốn ngủ cùng nhau, anh cũng .

không hy vọng mình lôi thôi lếch thếch như thế.

Sau khi rửa mặt xong đi ra, nhóc con vừa mới làm loạn đã ngủ ngáy o o, thậm chí còn đá chăn sang một bên.

Cố Hy lắc đầu cười khổ, chẳng có chút tức giận nào.

Anh xốc chăn lên, dường như cô cảm nhận được gì đó nên dùng chân đá lung tung.

“Đừng… Đừng tranh giường với em… Nói xong, một chân đạp anh xuống giường.

Cố Hy ngã xuống đất, mông hơi đau, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.

Nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định bò lên giường lần hai, nhưng vẫn không có kết quả, đành phải đi tới sô pha.

Anh theo thói quen mở TV ra, sau khi âm thanh, toàn bộ phòng khách không có đèn, chỉ có ánh sáng của TV chiếu sáng từng ngóc ngách.

Anh ngồi trên sô pha, cứ mãi nhớ lại tài xế gây chuyện kia rốt cuộc là ai.

Anh tìm tòi từng người mình biết trong đầu, định tìm chút dấu vết để lại.

Cuối cùng… hình ảnh dừng lại trên người một người.

Mặc Quyền — anh bỗng nhiên nghĩ đến người này, sau khi từ biệt lần trước, anh đã lâu chưa thấy mặt anh ta, anh còn tưởng nhà họ Mặc sau khi bị mất mặt không cảm thấy thú vị nên không có động tĩnh gì, không ngờ anh ra vẫn luôn ẩn nấp trong góc tối, hơn nữa còn cấu kết với Thích Uyển Nhi.

Anh nhíu chặt mày, trực tiếp gọi vào dãy số Mặc Quyền.

Mà lúc này, Mặc Quyền đang điên trời đảo đất trên giường, điện thoại đột nhiên vang lên, có vẻ không đúng lúc lắm tròn căn phòng ngập tràn tình dục này.

Mặc dù Mặc Quyền đang chìm đắm trong tình dục, nhưng cũng rất bình tĩnh cầm lấy di động.

Sau khi nhìn màn hình điện thoại, khóe miệng Mặc Quyền cong lên một nụ cười, đứa điện thoại tới trước mặt Thích Uyển Nhi.

Thích Uyển Nhi nhìn thấy dãy số mình quen thuộc nhất kia thì hai mắt đang mơ màng lập tức trở nên tỉnh táo.

“Cố… Cố Hy?”

Trái tim cô ta đột nhiên run lên, theo bản năng giấy giụa muốn kết thúc trận hoan ái này, nhưng Mặc Quyền hoàn toàn không định để cô ta đi, nói: “Tôi muốn nghe điện thoại.”

“Mặc Quyền, anh điên rồi, anh rốt cuộc muốn làm gì hả.”

 

“Ngoan, đừng nói gì cả, nếu để Cố Hy biết cô đang ở trên giường tôi, vậy cô sẽ vĩnh viễn không thể xoay người được đâu.”

Anh ta nhướng mày giác, trong đáy mắt đều là vẻ tà tứ, giống như một yêu nghiệt cực phẩm.

Sau khi nhấn nghe, còn bật loa ngoài để cô ta cũng nghe thấy.

“Mặc Quyền, anh ở trong đó rốt cuộc sắm nhân vật gì thế?”

Giọng nói lạnh lùng của Cố Hy truyền đến.

“Anh gọi tới thật không đúng lúc, tôi còn đang mơ màng đây này. Khuya vậy rồi cần gì phải quấy rầy như thế, làm mất hứng thú của tôi rồi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.