Chương trước
Chương sau
Chương 2018
Diên nghe xong muốn phì cười, ba trăm nghìn cũng không có, hóa ra lại có những “người giàu” như vậy.
Nhật Kinh Lê Sa rất thích mạt chược, háo hức muốn thử và muốn vay tiên.
Nhưng cô không thể vay Bạch Minh Châu và Trúc Linh, bởi vì những người chơi bài không thể vay tiền của nhau, điều đó đồng nghĩa với việc thua cuộc.
Cô ta hỏi Quý Thiên Kim vay tiền, Quý Thiên Kim cười haha nói: “Dì không muốn cho cháu vay đâu. Cháu mới biết chơi, nhất định sẽ bị Minh Châu ức hiếp.
Nếu cho dì cho cháu mượn thì chắc chăn không thể đòi lại được. “
“Cậu cháu cứ chơi trước đi, dì và chú Tần lên lầu trước, Lát nữa xuống nấu ăn đêm cho các cháu. Chơi vui vẻ nhé, không được bắt nạt người mới.”
Sau đó, bà khoác tay Tân Nhâm Thành rời đi. : Trên cầu thang, Tần Nhâm Thành không nhịn được hỏi: “Tại sao không mượn? Bà đâu có tiếc số tiền ít ỏi đó?”
“Tôi đâu phải là người duy nhất có thể vay tiền, còn có Diên mà?”
“Anh ấy?”
“Để tạo cơ hội cho những người trẻ tuổi. Trai gái chưa lập gia đình, lại đều là những đứa trẻ ngoan. Nếu cho tiếp xúc được với nhau nhiều thì có thể tiến triển. Tuổi trẻ thật tuyệt, rất kịch tính”.
Quý Thiên Kim không khỏi xúc động nói.
Quý Lưu Xuyên đã đi ngủ, Lê Sa cũng ngại đánh thức anhta.
Cuối cùng, cô ta quay sang Diên để †ìm sự giúp đỡ.
Phải làm sao, anh ấy trông có vẻ như là rất giàu có, chắc sẽ không tiếc chút tiền lẻ này đâu nhỉ.
Cô ta vô cùng nghèo, ăn của nhà họ Cố, ở nhà họ Gố, giờ không thể ngửa tay xin tiền được.
Cố Thành Trung cũng đã thanh toán chi phí mua sắm cho cô ta, cô ta đều nhớ và sau nay sẽ trả lại hết.
Bây giờ, cô ta thực sự không có xu nào trong túi!
“Người anh em, anh chơi Zalo không? Kết bạn wechat với tôi được không?”
“Không chơi, không được.”
“Vậy thì … cho anh một dãy số, nếu nhớ tôi thì cứ gọi cho tôi, được không?”
cô ta nhập một chuỗi số vào bản ghi nhớ trên điện thoại di động của mình.
Diên cau mày: “Số gì mà dài thế?”
“Công thương …. mới làm cách đây không lâu.”
“..
Sau khi nghe xong, anh không nói nên lời.
“Nhật Kinh Lê Sa, nếu tôi là cô, ta cũng sẽ không mặt dày như vậy. Tôi và cô, xem ra còn chưa tới mức mượn tiền, không phải là cô có thành kiến với tôi sao?”
“Cho nên anh đâu phải tôi, anh không đo được độ mặt dày của tôi đâu, hơn nữa tôi trời sinh là người tốt tính, nguyện lấy đức báo oán, chấp nhận xóa bỏ những ân oán trước đây, nếu anh cho tôi mượn một ít tiền. Tôi sẽ trả cho bạn một mức lãi suất cao, được không?
“Theo tôi biết, hiện tại cô đang ăn nhờ ở đậu ở nhà họ Kim, nợ một đống tiền nhà họ Cố. Nếu cô trở về nhà Nhật Kim, còn có tiền trả lại. Nhưng nhìn bộ dạng cô thế này, rõ ràng là không muốn về. Vậy cô lấy cái gì trả cho tôi?
“Hả? Anh nói rất có đạo lý. Tôi đúng là chưa nghĩ tới chuyện này.”
cô ta choáng váng, cảm thấy rằng phân tích của Diên rất có lý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.