Chương trước
Chương sau
Thật lâu, là Hứa Trúc Linh phá vỡ sự ngột ngạt này: “Vậy Nhật Kinh Lê Sa đến, anh tìm cô ấy làm cái gì, cũng không phải là muốn tổn thương làm tổn thương cô ấy. Cô ấy và Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử là hai người hoàn toàn khác nhau, em có thể nhìn ra được, cô ấy là người tốt, không có nhiều ý đồ xấu như vậy, cũng không muốn phá rối trong chuyện này.”
“Anh biết, anh có kế hoạch khác, trước hết cứ để cho cô ta ở trong nhà.
“Ừm, vậy anh… Ban đêm anh chăm sóc tốt bản thân.”
“Ban đêm đi ngủ sớm một chút, anh sẽ đi vào giấc mộng.”
Hứa Trúc Linh nghe nói như vậy, trong lòng ngọt ngào.
Cố Thành Trung để điện thoại xuống, ánh mắt sắc bén sâu thắm.
Bạch Nhược Minh Lan cho anh một lời khuyên, muốn hoàn toàn cắt đứt mối tai họa này, vậy thì phải đạp đổ Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, nâng đỡ Nhật Kinh Lê Sa thượng vị.
Tối thiểu có thể đổi được sự yên bình lâu dài.
Có thể khiến Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử ngã ngựa, vốn không phải một chuyện dê dàng.
Kế hoạch ban đầu của anh là nắm giữ Nhật Kinh Lê Sa trong lòng bàn tay mình, sau đó hủy trong sạch của cô ta.
Mặc dù rất bỉ ổi, nhưng tối thiểu có thể khiến cho hội Nhật Kinh luống cuống chân tay một khoảng thời gian.
Nếu tin tức này truyền ra, hội Nhật Kinh không đè ép chuyện bê bối này xuống thì sẽ bị lan ra một lần nữa.
Lại thêm Kinh Châu Minh Hoàng tạo áp lực, như vậy Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử sẽ không bận tâm đến chuyện bên này, vội vàng trở về xử lý.
Nhưng chuyện này cũng có một khuyết điểm, binh đi hiểm chiêu, cũng sẽ chọc phải một phiền phức rất lớn.
Có thể vì có cơ hội hòa hoãn với hội thương mại, lấy được quyền sử dụng, nhưng một khi Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử giải quyết được chuyện của Nhật Kinh Lê Sa, thì sẽ ngóc đầu trở lại.
Cô ta kiêu ngạo như vậy, tuyệt sẽ không nhân nhượng với người đứng sau chuyện này.
Bất luận là ra mặt vì em gái, hay là rửa sạch nỗi nhục của gia tộc, cô ta cũng sẽ không bỏ qua cho nhà họ Cố.
Lúc đó, sẽ càng thêm khó chơi.
Chuyện này nhất định phải nghĩ kỹ rồi mới làm, nếu không tai họa vô tận.
Cố Thành Trung thông suốt xong đã là hơn nửa đem.
Anh mệt mỏi không chịu nổi dựa vào trên ghế da, suy nghĩ tiếp theo nên làm như thế nào. ; Giờ phút này không thể động vào Nhật Kinh Lê Sa, vốn đó là cách sau cùng.
Vì thắng một trận chiến mà anh có thể hủy hoại đi trong sạch của một cô gái.
Nhưng đây không phải chiến lược tốt nhất, mà là chiếc lược cuối cùng khi không có cách nào.
Chỗ đứng của anh quá cao, không người nào thay anh giải quyết khó khăn, cũng không có người nào thay anh chấp nhận đau khổ.
Anh có cảm giác giống như mình đang chống đỡ trời đất, từng bước gian nan, rõ ràng đã rất mệt mỏi, nhưng lại không thể đưa ra lý do.
Bởi vì cơ thể anh thấp đi nửa phần thì gánh nặng này sẽ làm tổn thương Hứa Trúc Linh, thương tổn tới bố mẹ anh em, thương tổn tới xí nghiệp gia tộc, thương tổn đến mỗi người ở Đà Nẵng.
Thậm chí đến tư cách nói mệt mỏi anh cũng không có, cũng không thể tuỳ tiện biểu hiện ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.