Chương trước
Chương sau
“Em suy nghĩ gì vậy? Nói ra đi anh sẽ không đánh nữa đâu.”
Hứa Trúc Linh nghe vậy đỏ bừng mặt, hàm răng gắt gao cắn chặt môi dưới.
Chính mình vừa rồi nghĩ thế nào?
Đánh chết cũng không thể nói, có đánh chết cũng không thể nói ra.
Vẫn là ăn khổ ít chút đi.
“Cái kia… Baba, hai chữ này.”
“Baba?”
Cố Thành Trung buồn bực, không hiểu hai chữ này làm sao rồi.
Anh trước nay luôn đứng đắn, cô từng bị Cố Ngọc Vy đầu độc nói rằng trong máy tính và điện thoại di động của đàn ông ít nhiều đều có các kiểu liên kết văn thịt khó coi, ở nhà nhất định phải có thứ gì đó đáp ứng nhu cầu sinh lý.
Nhưng sau khi cô tìm kiếm hồi lâu, cũng không hề phát hiện ra điều gì khả nghi cả.
Cô ấy cũng hỏi Cố Thành Trung rằng hai mươi tám năm trước anh ấy đã vượt qua như thế nào, anh ấy cũng không ra vào các hội quán, bên người cũng không có người giúp việc. Nói về bạn gái thì cũng chỉ là đến trường nói chuyện làm ăn, quy quy củ củ.
Chẳng lẽ không nghĩ tới những thứ khác sao?
Mà lý do của Cố Thành Trung thì rất đơn giản, anh tự thân mình còn khó bảo toàn, không dám sống nhàn hạ.
Anh với Cố Thiện Linh đã ở nước ngoài cùng nhau cố gắng, so với người khác phải trả giá nhiều hơn mấy phần tinh lực.
Ngay cả ngủ cũng không được yên ổn, căn bản không có thời gian để nghĩ đến việc gì khác.
Sau đó, Gố Thiện Linh gặp chuyện không may, anh vì để báo thù, bắt đầu lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, che giấu tai mắt, nhìn như cao cao tại thượng nhưng sau lưng lại bận rộn tối †ăm mặt mày.
Một ngày hận không thể làm việc suốt hai mươi bốn giờ.
Anh không dám an nhàn, không dám suy sụp, càng không dám sống mơ mơ màng màng.
Bởi vì anh luôn thời khắc ghi nhớ, cái mạng này của chính mình là do anh hai đã liều chết đổi lấy.
Theo thời gian lâu dần, dục vọng phù phiếm của tuổi trẻ đã sớm thối lui, anh trở nên lão luyện giỏi giang, nhìn thấy những người phụ nữ thấy sang bắt quàng làm họ này càng thêm chướng mắt.
Bởi vậy cho tới bây giờ, trừ bỏ chính mình ngẫu nhiên tự giải quyết trên cơ bản cũng không nghĩ đến muốn tìm phụ nữ.
Đây cũng là lý do khiến anh có thể kìm lòng nín nghẹn hai năm chờ cô đến tuổi trưởng thành.
Hơn nữa, một số việc chưa từng làm qua tự nhiên sẽ có thể chịu đựng nhịn xuống được.
Nhưng một khi đã bắt đầu ăn mặn, thì sẽ như sói như hổ.
Cố Thành Trung hồ nghi mở Google, ở trước mặt Hứa Trúc Linh, gõ vào “Bạn gái kêu mình baba” là có ý gì.
Kết quả hiện lên một bài đăng trên trang thông tin của VinaResearch, mô tả tâm lý phụ nữ. Ý kiến chung cho rằng các cô gái, đặc biệt là những người thiếu vắng sự chăm sóc của bố mẹ từ nhỏ, gặp được một người bạn trai phụng sự, che chở chu toàn cho chính mình, trong lòng họ sẽ đem bạn trai xem thành baba, thậm chí còn có khi bị kích thích sẽ gọi baba.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.