Chương 1420
Nhớ nhung như biển cả cuộn trào mạnh mẽ.
Cô xách túi vội vã chạy ra khỏi tiệm, vì vội vàng nên hoàn toàn không chú ý tình hình bên ngoài dẫn đến đâm thẳng vào lòng một người.
Bây giờ không phải giờ cơm, căn bản sẽ không có ai nên cô mới không thèm nhìn đường.
Thấy cô sắp té ngửa ra sau thì lại được đối phương nắm chặt cổ tay mạnh mẽ kéo ngược lại vào lòng.
Cô rơi vào một vòng ôm ấm áp rắn chắc, sau đó liền ngửi thấy một mùi thơm mát lạnh!
Mùi bạc hà?
Cứ như tuyết ngày đông tan ra, khiến người ngửi như cảm nhận được cảm giác thấm vào ruột gan.
Cô rất quen với mùi này, bởi vì trên người Cố Thành Trung cũng có mùi thơm nhàn nhạt ưu nhã như vậy.
Cô vô thức nâng mắt lên, phát hiện người đến có thân cao khoảng một mét tám đến một mét chín, thân hình cân đối, có thể nói là thân hình người mẫu.
Khuôn mặt này…hình như mình cũng từng gặp ở đâu rồi.
Người nổi tiếng trên tạp chí sao?
Nhất là đôi mắt kia, thật sự quá quen thuộc.
Lúc Hứa Trúc Linh còn chưa kịp phải ứng lại thì bên tai liền truyền đến giọng nói trầm thấp quyến rũ, còn thấp thoáng vẻ buồn cười: “Cô Linh, cô muốn nhìn tôi tới bao giờ? Tôi đẹp đến vậy sao?”
Hứa Trúc Linh nghe thấy lời này thì cực kỳ lúng túng, sau khi tỉnh táo lại cô liền lập tức lùi về sau một bước kéo dẫn khoảng cách ra với anh ta.
“Xin chào? Anh đến để dùng bữa sao? Vậy anh vào đi…”
“Tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/302940/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.