Chương 1301
Nói đúng ra thì cũng không phải, mà là phật đường, bên trong thờ rất nhiều tượng Phật, mùi hương khói phảng phất.
Cô nghĩ rằng nếu như mình đã đến rồi thì nên thắp một nén hương, bái lạy thật nghiêm túc.
Dạo này tâm trạng của cô có chút không yên, cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Cô vừa mới thắp một nén hương, lúc chuẩn bị rời đi lại ngoài ý muốn liếc thấy bên dưới phật đường còn có thứ gì đó.
Hình như là ngăn kéo, có thể chuyển động.
Cô chỉ tò mò kéo một cái, không ngờ lại kéo ra một ngăn tủ vuông vức.
Tiếp tục kéo ra, dài khoảng bằng một người, giống như là… quan tài.
Chạm tay vào chỉ thấy vô cùng lạnh lẽo.
Cô gõ gõ tấm ván gõ, cũng không biết là chạm đến thứ gì mà tấm ván gỗ đột nhiên mở ra, lộ ra băng trong suốt ở bên trong.
Cô nhìn thấy một người…
Một người giống ý hệt cô!
Không, không giống, tiếp tục nhìn kỹ sẽ thấy có rất nhiều sự chênh lệch nhỏ.
Cô ấy là ai?
Hứa Trúc Linh sợ đến nỗi ngồi sụp xuống đất, một hồi lâu vẫn không đứng dậy được.
Cô dùng sức che miệng, sợ mình hoảng sợ kêu thành tiếng.
Đúng lúc này, Phó Minh Tước vọt vào, ra sức nhíu mày, sắc mặt u ám.
Anh ta nhanh chóng đóng tấm ván gỗ lại, đẩy ngăn tủ vào.
“Ai cho em động vào cô ấy?”
Anh ta thốt ra tiếng gào thét!
“Cô ấy… cô ấy là ai? Không đúng, tôi là ai, tại sao chúng tôi lại giống nhau đến thế?”
Giờ phút này Hứa Trúc Linh cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/302821/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.