Chương 1073
Anh ta đưa khăn giấy cho cô ấy rồi nói: “Nếu như em thấy vật nhớ người như vậy thì em cứ sống trong phòng này đi. Tôi có thể tìm bất kỳ phòng nào ở cũng được”
“Anh ấy không còn ở đây nữa”
“Anh ấy ở trong trái tim em, em đang ở đâu thì anh ấy sẽ ở đó đúng không? Nếu em không quên được thì anh ấy sẽ không biến mất. Anh ấy sẽ xuất hiện trong tầm mắt của em mọi lúc mọi nơi, và sẽ cho em biết em đang nghĩ gì. Rốt cuộc là em đang nói chuyện với Ôn Mạc Ngôn hay là đang nói chuyện với bản thân mình?”
“Em đang nhìn cái gì, là Ôn Mạc Ngôn hay là một em khác?” Thiện Ngôn nặng nề nói.
Bạch Minh Châu mờ mịt.
Những lời này cứ quẩn quanh trong đầu cô ấy rất lâu.
Ôn Mạc Ngôn… là nội tâm của cô ấy sao?
Điều mà cô ấy không thể vượt qua là cái tin Ôn Mạc Ngôn đã qua đời, hay là bởi vì trong lòng cô ấy quá ám ảnh nên không thể buông bỏ được.
Nói không buông Ôn Mạc Ngôn được thì không bằng nói rằng cô ấy không thể tha thứ cho bản thân và không chịu buông tha cho bản thân…
“Tôi…
“Mỗi lần đều hỏi quyết định của Ôn Mạc Ngôn, trên thực tế… thì em chính là đang hỏi bản thân mình”
“Đủ rồi, câm miệng đi!”
Bạch Minh Châu đột nhiên đứng lên, tâm tình kích động, không khống chế được mà thẳng tay tát anh ta một cái.
Một tiếng vang vọng khắp căn phòng.
Khuôn mặt của Thiện Ngôn nghiêng sang một bên, những dấu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/302595/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.