Chương trước
Chương sau
“Thật ư?”

Anh ta đột ngột quay lại, mà cô ta thì đang giận dữ vung tay lên.

Vừa quay người lại, bàn tay nhỏ bé của cô ta đã lập tức đưa ra sau lưng, lo lắng nhìn anh ta.

Trước đây thầy giáo đã nói, có nhiều vụ án mạng đều là do chỉ tay vào người khác.

Việc chỉ tay vào người khác là điều rất bất lịch sự và dễ kích động cảm xúc của người khác.

Toàn thân anh ta ngập tràn sát khí tiến nhanh về phía cô ta.

Cô ta sợ hãi lùi lại, nhưng đã lui đến góc tường, không còn nơi nào để trốn.

Anh ta đặt tay lên đỉnh đầu cô ta, lập tức ôm cô ta vào trong vòng tay của mình, hơi thở mang khí chất nam tính có một không hai của anh ta khiến cô ta có chút choáng váng.

cảm giác quá quen thuộc.

Trái tìm cô ta run lên, sớm đã dâng lên đến cổ, như thể sẽ nhảy ra ngoài.

“Anh… anh định làm gì?”

“Tốt hơn hết cô nên nói được làm được. Nếu cô sống không tốt, tôi sẽ ngủ không được yên. Tôi rất biết ơn Kỷ Thiên Minh. Cô không biết trước đây cô đã gây phiền phức như thế nào đâu. Tôi biết ơn đồng thời, cũng rất cảm thông. “

“Anh… anh thật quá đáng, anh quả thực không phải là đàn ông. Cho dù đã chia tay, nói tôi như vậy với anh vui lắm sao?”

Kỷ Nguyệt Trâm tức giận đến mức não không còn nghĩ ngợi gì nữa, chỉ trực tiếp tát một cái…

Tát một cái thật mạnh.

Lực rất mạnh, âm thanh rất đanh, đánh gương mặt anh ta hất sang một bên.

Cô ta choáng váng, anh ta cũng choáng váng.

Gô ta nhìn bàn tay run rẩy của mình, lực tác dụng ngược lại là như nhau, lòng bàn tay đỏ bừng, cho thấy cái tát vừa rồi mạnh đến như thế nào.

William xoa xoa khóe miệng, nhìn đầu ngón tay ửng đỏ kia, đôi mắt xanh biếc lập tức trở nên cực kỳ thâm hiểm.

“Đánh là tốt. Từ nay về sau, chúng †a sẽ như người xa lạ, không can thiệp vào chuyện của nhau nữa, thế nào.”

“Mong còn không được!”

Cô ta siết chặt nắm tay, hét lên băng tất cả sức lực của mình.

William cũng không nhìn những người công nhân, thẳng thừng nói: “Tháo xuống đi, ném vào thùng rác.”

Những lời này chứa đầy sự thù địch.

Nói xong anh ta bỏ đi mà không ngoái lại.

Công nhân rùng mình, mới tới lắp cửa không lâu, trong nháy mắt đã bị phá bỏ.

“Tuổi trẻ bây giờ khi tốt thì keo như keo, nhưng… chia tay rồi thì đáng sợ quá”.

“Đúng vậy, hôm đó đặt cửa cũng tìm đến dịch vụ, lắp đặt giám sát, sửa chữa bóng đèn thoát nước tại nhà… có vấn đề nhỏ cũng phải sửa.”

“Hai người tốt như vậy, làm sao có thể…”

“Tháo cửa ra cho cẩn thận, đừng có nói nhảm nhí. Sau khi tháo cánh cửa này, hãy thay nó bằng loại tốt nhất cho tôi”

“Đây là thứ tốt nhất rồi…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.