Chương trước
Chương sau


Chương 2829

“Không có, anh, anh có chỗ nào không khỏe à? Anh uống nhiều rượu như vậy?”

“Tại sao em lại quay về.”

“Chỉ là… em rất rất nhớ anh, mặc dù tính khí anh không tốt, hay tán gái, hay đòi tiền em. Nhưng… anh là anh trai của em, từ nhỏ đến lớn anh luôn chăm sóc và ở bên cạnh em.”

“Có người chỉ hối tiếc sau khi họ đã mất đi thứ gì đó. Em không muốn hối tiếc. Em muốn mỗi ngày trôi qua thật tốt đẹp với anh trai mình.”

“Em có thể nghĩ được như vậy, anh thật sự rất vui.”

“Anh, đi ngủ đi, muộn rồi, em buồn ngủ quá.”

“Em ngủ trước đi, anh không buồn ngủ, anh… ngồi bên cạnh em.”

“Vậy em đi ngủ.’ Gô ta không thể chịu nổi cơn buồn ngủ, sau đó tiếp tục ngủ thiếp đi.

Thấy cô ta ngủ say, Kỷ Thiên Minh không nhịn được cúi người hôn lên má rồi áp vào tai cô ta, do dự hồi lâu rồi thì thầm nói.

“Kỷ Nguyệt Trâm, anh thích em. Kỷ Thiên Minh anh, thích em rất nhiều năm rồi.”

“Em… có biết hay không?”

Em chắc canh ta không biết, ngay cả bản thân anh cũng không biết mình thích em từ khi nào.

Anh ta lớn hơn cô ta sáu tuổi, khi còn học tiểu học, cô ta vẫn còn uống sữa và dùng bỉm.

Mẹ cô ta ghét bỏ cô ta, hàng ngày đều say rượu, chưa bao giờ quan tâm đến việc nuôi dạy mấy đứa trẻ.

Cô ta không có sữa mẹ để uống, vì vậy anh ta đã pha sữa bột cho cô ta uống, đi học cũng dẫn cô ta theo. Các bạn cùng lớp đều cười nhạo anh ta.

Nhưng anh không quan tâm, cô ta rất ít nói, trong lớp không khóc hay làm đòi núm vú giả, đôi mắt như trái nho tím đen, cô ta ngây người nhìn anh, lâu lâu lại cười với anh ta.

Lúc nhỏ, cô ta thực sự xấu xí, rất xấu xí, giống như một ông cụ non, các bạn học đều nghĩ rằng cô ta là một con quái vật.

Nhưng càng lớn cô ta càng xinh đẹp.

Đến khi anh ta vào cấp hai, thì cô ta đã tập tễnh bước đi, bi bô tập nói và từ đầu tiên nói được là anh trai.

Sau đó, mẹ cô ta qua đời, sư phụ Dạ Lang tìm anh ta.

Là con của bạn cũ, nên đã nuôi nấng bọn họ.

Khi anh ta học cấp ba, cô ta bắt đầu đi học tiểu học.

Lúc đó, anh ta cũng không có ý nghĩ lệch lạc nào, chỉ biết rằng cô ta là em gái của mình.

Bắt đầu từ khi nào?

Từ khi cô ta mười ba, mười bốn tuổi, đã có nam sinh trong lớp viết thư tình và gửi hoa.

Anh ta không nhịn được sự tức giận, chặn những học sinh nam đó lại và cảnh báo họ không được đến nhà em gái của mình.

Sáu năm cấp hai, cấp ba, cô ta không có cơ hội yêu đương.

Khi lên đại học, anh ta nghĩ mình có thể buông tay rồi.

Dù gì thì em gái anh ta cũng lớn rồi, nhưng anh ta vẫn không kìm lòng được mà tiếp tục cảnh cáo những người theo đuổi em gái mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.