Chương trước
Chương sau


Chương 2674

Hơn nữa cũng hết sức dễ nhìn.

“Lâm Thư, chúng ta đã lâu không gặp rồi, miệng nói là chị em nhưng trong lòng cậu có đám chị em này không?”

“Xin lỗi, trước đây tớ phải làm công việc dấn thân vào xã hội. Việc học đã bị trì hoãn rất nhiều, bây giờ tớ đã trở lại.”

Lâm Thư vừa cười vừa nói.

“Trong tương lai, chúng ta sẽ chăm chỉ học tập, sau đó sẽ đến tòa án thực tập và phấn đấu trở thành nữ thẩm phán.”

“Vì nữ thẩm phán, cố lên!”

Những người khác phụ họa.

Đúng lúc này, điện thoại di động của một trong hai cô gái vang lên, dường như có chuyện gấp nên đã một mình rời đi. Những người còn lại cũng không muốn tiếp tục đi mua sắm. Họ lần lượt chia tay nhau, chỉ còn mình Lâm Thư cuối cùng đã bị bỏ lại.

Nụ cười tươi rói trên khóe miệng hơi co lại, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh có chút cô đơn.

Cô ta thấy một mình chống chọi với đau buồn thật sự quá khó, nên tìm những người bạn tốt ngày xưa cùng nhau ăn uống. Khi sôi nổi hẳn lên, cô quả thật đã xua tan phiên muộn, nhất thời quên mất mình là người mới vừa bị thất tình.

Không, chính xác mà nói là người đã chết nhìn thấy ánh sáng.

Nhưng bây giờ bọn họ đi rồi, không khí dường như cũng trở nên nguội lạnh.

Gô ta cảm thấy đêm ở Đà Nẵng thật vắng vẻ và cũng hơi lạnh.



Lâm Thư dùng sức ôm chặt hai cánh tay mình rồi bước đi thật chậm. cô ta cứ thế bước đi mà chẳng có mục đích sau đó dừng lại ở một nơi quen thuộc.

Khi nhìn lên, đó là tòa nhà của tập đoàn Phát Đạt, ánh sáng của đèn LED hơi chói.

Cô ta thở mạnh ra một hơi, quay lưng bỏ đi.

Từ đầu đến cuối không hề để ý đến chiếc xe đang đi theo phía sau.

Cô ta đi vào một con hẻm nhưng Ngôn Phúc Lâm không đi theo nữa mà chỉ nhìn theo bóng lưng cô ta dần khuất dạng.

Anh ta bực bội kéo cà vạt, đập mạnh tay vào vô lăng, bản thân cũng không hiểu mình bị sao vậy?

Anh ta luôn chăm sóc Lâm Thư như em gái của mình, không thể nào có bất kỳ cảm xúc nào khác. Vậy tại sao bây giờ ruột gan lại rối bời?

Ngôn Phúc Lâm thở ra một hơi, đâu óc trống rỗng và trở về nhà.

Nửa đêm anh ta lao vào tắm nước lạnh, cũng không thể khiến đầu óc mình tỉnh táo, ngược lại làm cho bản thân bị cảm, nửa đêm không ngừng phát sốt.

Ngôn Phúc Lâm không đồng ý đến bệnh viện. Lúc Thẩm Thanh mất là ở bệnh viện, từ đó vê sau anh ta vô cùng sợ hãi bệnh viện.

Quản gia chỉ có thể mời bác sĩ đến.

Người ông ấy mời đến là Nguyên Doanh nên chuyện này cũng đã kinh động đến Hứa Trúc Linh.

Nửa đêm cơn sốt vẫn không hề giảm xuống, mãi đến sáng của ngày thứ hai mới đỡ hơn một ít.

Tất cả công việc đều bị hoãn lại, thư ký Chu vừa mới đến, không quen công việc, không biết khi Ngôn Phúc Lâm nghỉ ngơi ở nhà thì mỗi ngày anh ta ở văn phòng sẽ phải làm gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.