Tại sao anh không hỏi cô vì sao lại nói như vậy.
Cô muốn anh chỉ thuộc về riêng một mình cô mà thôi.
Nhưng vì lòng tự trọng và sự cao ngạo của bản thân mình, Kiều Nhi không muốn nói ra miệng, rồi lại bị anh từ chối.
Nước mắt Kiều Nhi từng giọt từng giọt, rơi xuống khuôn mặt không trang điểm của cô.
Lúc Mạnh Hùng buớc ra từ phòng tắm, không còn thấy bống dáng của Kiều Nhi đâu.
Mạnh Hùng không biết cô đã đi từ lúc nào.
Trong lòng anh chợt nghĩ, cô quả thật không giống với những người phụ nữ khác.
Nếu như là họ, nhất định sẽ chờ anh ra, đợi anh đưa một khoản tiền rồi mới rời đi.
Nhìn lên giường Mạnh Hùng nhìn thấy những giọt hồng, thấm trên ra trãi giường màu trắng.
Trong lòng anh đau nhói, một cảm giác như tim mình bị thắt lại.
Mạnh Hùng đi ra phòng ăn, chợt nhìn thấy chiếc đồng hồ theo tay của Kiều Nhi, vì dẫy dụa mà rơi xuống mặt đất.
Anh khom người nhạt lấy, tay anh dịu dàng sờ lên chiếc đồng hồ Longine màu bạc của cô.
Lúc này từ ngoài cửa Trần Siêu và Ngô Đức bước vào.
“Chủ nhân, đám người Carlos bên Trung Đông, muốn gặp ngài vào tháng sau.”
Mạnh Hùng không nói gì, anh đưa chiếc đồng hồ đeo tay của Kiều Nhi cho Ngô Đức nói.
“Gắn thiết bị theo dõi và định vị vào đây.”
Nói xong Mạnh Hùng bước ra khỏi phòng.
Đi đến cửa Mạnh Hùng quay đầu lại nói với Trần Siêu,
“Không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-luat-su-kieu-ngao-cua-minh/2209611/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.