Anh ôm bảo bối vào lòng an ũi, vỗ về trái tim đang tổn thương đó. Anh đặt bảo bối xuống giường nằm ngủ. Anh không quên vòng tay ôm thân bé nhỏ đó vào lòng.
"Ngoan nào ngủ đi, có anh đây.. Từ giờ chỉ được nhìn về anh, nghĩ về anh thôi được không. Đừng suy nghĩ lung tung rồi lại khóc. Anh đưa ông ta ra khỏi trí nhớ của em đi được không?"
Bảo bối gật đầu mà không nói gì.
Anh xoa đầu nhẹ nhàng "Ngoan, ngủ nhé."
"Em khát nước"
"Nằm im đó, để anh lấy nước cho em."..
Anh bước ra ngoài bàn làm việc, bưng ly nước đi vào thì bảo bối của anh đã ngủ rồi. Anh ngồi xuống bên cạnh, lau nhưng giọt nước mắt ướt át trên má cậu. Đưa tay xoa nhẹ mái tóc.
"Ông ta đã làm thế nào với em thì anh cũng sẽ khiến cho ông ta không bao giờ có thể làm chuyện đó một lần được nữa"
Anh nhìn bờ môi khô của cậu.
"Nói khát nước mà chưa gì đã ngủ rồi."
Không còn cách nào khác anh đành ngậm nước vào miệng, rồi từ từ đút nước cho bảo bối, bảo bối dể dàng nuốt ực ực.
Anh rất muốn nằm lên giường ôm bảo bối ngủ. Nhưng anh sợ sẽ khiến em giật mình, hoảng loạn nhớ tới ngày kinh khủng đó. Nên anh đành kéo cái giường xếp sát bên giường nằm sát cậu. Nắm tay cậu lại để đêm có giật mình anh còn biết.
Nữa đêm bảo bối thức giấc thấy anh nằm trên chiếc giường xếp bằng sắt cứng nhắc. Anh quay qua quay lại, trở mình vì mỏi lưng.
Cậu hiểu chứ, anh vì lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-chang-trai-tao-bao/1724083/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.