"Vậy mà nãy giờ mẹ không nói sớm. Làm tụi con sợ gần chết."
Bà nhẹ nhàng tiến lại gần, đỡ Bạch Dương đứng dậy.
"Ta biết con là chàng trai tốt, con trai ta có phước mới yêu được con."
"Con là con ghẻ à?
Nhưng hình như mẹ anh và người yêu anh không để ý gì tới lời anh. Hai người ra ghế ngồi nói chuyện
" Phu nhân con đâu có tốt như bác nói" Cậu rất ngại khi nói chuyện với phu nhân.
"Không phải ngại, ta không phải là ba nó đâu, nên đừng lo" Phu nhân vỗ vai cậu để cậu bớt lo lắng.
"Đúng rồi mẹ, lần trước ba ép Bạch Dương rời xa con đấy"
"Cũng may em ấy không đi, em ấy mà đi con không biết làm sao?"
Bà nhìn cậu con trai có trái tim sắt đá của mình. Nay đã biết yêu thật rồi, lại yêu một bé thụ đáng yêu nữa chứ.
"Sao mới yêu nhau chưa bao lâu mà mẹ cứ tưởng con yêu người ta lâu lắm rồi đấy."
Cậu ngại ngùng cúi mắt xuống.
Anh mặt đỏ bừng lên khi nghe mẹ hỏi vậy "Ê hèm, dù sao con cũng là Võ tổng đấy"
Cả hai người còn lại cười phá lên.
..
Phòng chủ tịch.
"Chào anh, tôi là trợ lý bên Võ tổng, tôi có chuyện muốn nói với Chủ tịch Võ"
"Cô phải hẹn trước, chứ chủ tịch đâu phải cô muốn gặp là gặp được "
"Bên ngoài ồn ào gì thế" Tiếng nói phát ra từ phòng chủ tịch
" Dạ có trợ lý bên Võ Tổng muốn vào gặp chủ tịch ạ?"
" Cho cô ta vào"
Cốc cốc cốc..
"Vào đi"
"Cô là ai?" chủ tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-chang-trai-tao-bao/1724078/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.