Tổng tài ngu ngốc là anh đấy.
Cậu không hề ghét anh, rất có cảm tình với anh là khác. Nhưng vì chuyện anh mua giày cho cậu. Cả chuyện anh quan tâm bảo vệ cậu. Đã đến tai chủ tịch, sáng hôm qua chủ tịch công ty đã hẹn cậu.
Ông ta ném cho cậu xấp tiền.
"Từ giờ cậu hãy rời xa con trai tôi"
Chủ tịch đó cũng đã nghi ngờ con trai mình thích đàn ông. Nên ông ta càng lo lắng hơn vì sự nghiệp bao nhiêu năm vất vả của ông ta không có người nối nghiệp, ông cũng lo sợ không có cháu nội nối dõi tông đường. Ông chỉ cần con dâu môn đăng hộ đối. Giàu có ngang ngửa nhà ông thôi, ngoài ra con trai ông hạnh phúc hay không cũng không quan trọng.
"Chủ tịch, cháu nghĩ bác hiểu lầm gì phải không?"
"Tôi không muốn nói nhiều với cậu. Cầm tiền rồi rời khỏi đây đi"
"Xin lỗi bác cháu không thể nhận. Cháu nghèo thật, nhưng có lòng tự trọng. Hơn nữa cháu và Võ tổng chỉ có quan hệ sếp và nhân viên. Không có quan hệ gì khác."
"Được, nếu cậu đã nói vậy thì tôi tạm tin cậu. Hãy hứa với tôi cậu sẽ không gần gũi với con trai tôi. Thì tôi sẽ vẫn để cậu ở đó làm."
Vì ông biết cậu là người của phu nhân, ông không muốn gây chuyện trong nhà.
" Dạ cháu hứa với chú"
.........
Đây cũng là lý do khiến cậu buồn và nhậu nhiều hơn. Cậu chửi anh mà cậu cũng buồn lắm chứ.
Cậu ngồi đó nhìn anh một lúc, rồi xuống bếp làm bữa sáng. Anh cũng tỉnh dậy sau đó, tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-chang-trai-tao-bao/1724070/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.