" Không có, tôi chỉ sợ cậu mà có chuyện gì. Thì không có ai giúp việc nhà cho tôi, giúp việc ở công ty cho tôi thôi. Cậu là thư ký của tôi mà."
Cậu chỉ cười mà không nói gì nữa. Vì lòng tự tôn của một võ tổng cao quý không thể nào nói lời quan tâm với một thư ký được. Chứ thực ra là anh quan tâm cậu. Còn vì sao anh quan tâm cậu, thì cậu không biết.
" Này, suy nghĩ vớ vẩn gì đấy" Võ tổng vỗ vai
"Không có gì"
"Vậy thì nhanh vào rửa mặt rồi ra ăn súp đi"
"Dạ."
Cả hai ngồi vào bàn ăn. Đồ ăn của cậu được anh múc sẵn ra chén đặt lên bàn.
"Hưm... Woa súp ngon quá Không ngờ Võ tổng của chúng ta nấu súp lại ngon đến thế"
Cười nhạt " Cậu là người duy nhất và đầu tiên tôi tự nấu cho ăn đấy."
" Là người duy nhất ý anh là sao vậy Võ tổng?" Dương ngu ngơ không hiểu chuyện gì
" Ăn đi, không có gì...".
*Ngốc* Võ tổng Nói thầm
Một lúc thì xong bữa tối, cậu dành việc rửa chén. Anh đi ra ngoài gọt trái cây để tráng miệng.
" Xong chưa? Ra ăn trái cây đi"
Võ tổng này nấu ăn ngon, gọt trái cây cũng khéo và đẹp mắt, cái gì cũng biết, cũng giỏi.
Sau này ai lấy anh ta về làm chồng thì thật là có phước, vừa giỏi việc nước, vừa đảm việc nhà. Lại rất biết quan tâm người khác. Chỉ là vẻ bề ngoài của anh hơi lạnh lùng thôi, chứ thực ra bên trong của anh ấy rất ấm áp. Quả đúng như lời phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-chang-trai-tao-bao/1724065/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.