Cậu vừa làm vừa hát rất yêu đời. Mặc dù lúc này cậu chưa hề yêu anh, cũng chưa nghĩ là sẽ yêu anh. Nhưng vì cậu vui mừng khi tìm được ân nhân cứu mạng chi cậu. Nên cậu đã quyết định từ giờ sẽ làm theo tất cả mọi yêu cầu của anh. Cậu sẽ làm thư ký đặc biệt chăm sóc nhà cửa và chăm sóc anh thật tốt. Để bù lại ơn cứu mạng đó cỉa anh. Ngày đó trên biển cũng có biết bao nhiêu người. Thậm chí có cả người lớn, nhưng tại sao lại chỉ có duy nhất anh một cậu thiếu niên nhỏ tuổi nhảy xuống cứu người. Cậu cảm thấy có lỗi vì lúc mới vào công ty cậu hay làm trò chọc phá anh. Cũng may anh không hư hại gì, cũng không phải là người thù dai. Cảm ơn anh năm đó cứu mạng tấm thân nhỏ bé này.
"Anh xuống rồi à" Nheo mắt nhìn anh đầy yêu thương.
Trước đây chưa bao giờ cậu nhìn anh như thế. Khiến anh cũng thấy ngại.
"Hôm nay cậu sao thế?"
"Em đâu có sao." Cười tươi nhìn võ tổng
"Mà tôi chưa cho phép mà sao cậu dám xưng em với tôi.".
Lại cười "Vậy giờ võ tổng anh cho phép em gọi sếp là anh, xưng em nha"
"Cậu uống nhầm thuốc à, cậu là cấp dưới của tôi làm sao có thể xưng hô vậy được." Anh né tránh ánh mắt cậu nhìn anh.
"Vậy ở công ty xưng hô võ tổng, ở nhà là anh với em nha". Hai nắm lại cầu xin võ tổng
"Không được, bây giờ ở nhà cậu cũng đang làm việc công mà. Cứ gọi Võ tổng đi, tôi không quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-chang-trai-tao-bao/1724060/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.