Sao con lại quá đáng vậy hả Nam. Con có chắc chắn rằng chính Dương là người gây ra chuyện không. Con có chắc Dương là nội gián không? Mẹ thất vọng về con quá.
Nhật Nam im lặng không nói gì.
Sau khi Dương thu dọn đồ đạc để ra về, thì nhận được tin nhắn của Võ tổng. Anh bảo cậu đợi ở quán cafe gần công ty, nhớ đừng để người công ty nhìn thấy.
"Tôi có việc phải ra ngoài, thư ký tống và trợ lý Vinh thay tôi xử lý đi. Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, muốn ra ngoài hít thở tý không khí". Mọi người cứ nghĩ rằng Nam khó chịu khi mẹ cậu cứ bênh vực Bạch Dương như thế.
Mọi người nhầm rồi một tổng giám đốc thông minh, tài giỏi như thế mà lại không coa con mắt nhìn người đựoc sao.
Nhật Nam lái xe đi ra khỏi công ty. Anh nhìn xung quoanh thấy không ai để ý rồi. Anh đậu xe gần vỉa hè quán cà phê chỗ Bạch Dương chờ.
" Bạch Dương cậu ra xe đi nè. "
" Dạ Võ tổng " Bạch Dương hôm nay nghe lời lắm. Cậu ra cửa, xe của võ tổng đã chờ sẵn. Cậu bước lên xe, võ tổng bảo cậu ngồi ghế trước.
Anh quay sang nhìn vết xước trên mặt Bạch Dương "Sẽ để lại sẹo đấy, này bôi thuốc đi."
"Cảm ơn võ tổng" Dương ngồi tự lấy thuốc bôi, tay chân lóng ngóng bôi không đúng vết thương
"Để tôi giúp" Nam rất nhẹ nhàng và tỉ mỉ.
"Tôi xin lỗi nha, vì chuyện công ty mà khiến cậu bị thương." Lần đầu tiên anh nói xin lỗi ai đó
"Dạ, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-chang-trai-tao-bao/1724057/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.