“Vâng, thật ạ, chờ con bận nốt đợt này, thời gian cụ thể quyết định rồi sẽ nói với bố mẹ”
“Được được được, con cũng lâu lắm chưa về rồi, vừa đẹp thăm bố con, con người bố con chết rồi vẫn cứng miệng, rõ ràng luôn nhớ con, nhưng cứ làm ra vẻ không sao cả, thực ra ông ấy cũng nhớ con lâu rồi”
Vừa nghe con trai nói muốn về, Mục Chỉ Huyên liền vui như một đứa trẻ.
“Vâng”
“Vậy mau đi đi” Mục Chỉ Huyên ánh mắt yêu thương nhìn Ôn Khanh Mộ, đột nhiên nhớ ra gì đó, lập tức b: sung một câu: “Con yêu, mẹ biết con cũng đến tuổi cái đó cùng phụ nữ, phải chú ý tránh thai”
Mục Chỉ Huyên dặn dò.
‘Vẻ mặt Ôn Khanh Mộ hơi dao động, sau đó anh gật đầu.
“Vậy con đi trước đây” Đôi chân dài của Ôn Khanh Mộ sải bước, vội vàng rời đi.
Mục Chỉ Huyên hít sâu thở phào một hơi, thật tốt, một thời gian nữa, có thể cả nhà đoàn tụ rồi.
Ôn Khanh Mộ lập tức lái LaFerrari của mình, điên cuồng hướng tới khách sạn Emgrand.
Mà trong phòng tổng thống, Tô Lạc Ly mặc bộ đồ sắp nát tươm thành vải vụn, không thể động đậy, cô cứ nằm nhoài như vậy, mặc cho đau đớn lan khắp toàn thân.
Đột nhiên một loạt tiếng bước chân truyền tới, Tô Lạc Ly miễn cưỡng chống người ngồi dậy, dựa vào giường, một tay kéo quần áo của mình, che lên thân người.
Là một nhân viên phục vụ.
Tô Lạc Ly ngẩng đầu, cảm thấy nhân viên này rất quen mặt, hình như là người dìu cô tới căn phòng này.
Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-that-tre-con/479740/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.