Doãn Cẩn không biết vì sao Ôn Khanh Mộ đột nhiên nổi giận đùng đùng, cả người cứng đờ, lùi về sau hai bước, cúi đầu: “Đúng, đúng vậy”
Ôn Khanh Mộ thở mạnh hai cái, ngồi lại vào ghế của mình!
Vậy có nghĩa là, tối qua vợ anh đã cắm sừng anh rồi!
Người phụ nữ này!
Mặc dù đánh bậy đánh bạ, cuối cùng vẫn là ngủ cùng anh, thế nhưng nếu như cô ta gặp phải người khác thì sao? Cái sừng này không phải mọc chắc rồi sao?
“Chủ, chủ tịch Ôn, vừa rồi anh nói muốn lấy toàn bộ tư liệu về phu nhân, một năm trước, lúc anh và phu nhân kết hôn, những tư liệu này đã điều tra qua rồi, hay là tôi đi lấy cho anh nhé?”
“Còn không mau đi đi!” Ôn Khanh Mộ quát Doãn Cẩn một tiếng.
“Vâng! Vâng!” Doãn Cẩn lập tức ra khỏi phòng làm việc, năm phút sau, anh đã mang tư liệu về Tô Lạc Ly tới.
May là anh có thói quen lưu trữ toàn bộ giấy tờ tài liệu, bằng không hôm nay không bị vị chủ tịch này làm thịt mới lạ!
Chỉ có một tờ giấy A4 mỏng dính, đôi mắt Ôn Khanh Mộ chững lại: “Cậu đùa tôi à? Chỉ có chút xíu thế này?”
Doãn Cẩn cúi người hạ thấp đầu, không dám thở mạnh: “Đúng vậy, chủ tịch Ôn, hồi đầu không phải anh cũng cảm thấy phu nhân có lí lịch trong sạch, nên mới đồng ý kết hôn hay sao?”
Ngược lại, Ôn Khanh Mộ đã quên sạch sẽ, lúc này mới dịch tầm mắt sang trang giấy kia.
Tô Lạc Ly, hai mươi mốt tuổi, là sinh viên năm ba khoa biểu diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-that-tre-con/479688/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.