Trình Mạn Trinh thỉnh thoảng đến thăm dò ba như thế nào rồi cũng chỉ biết nương nhờ nhà mẹ. Các bà cô đang ngồi đánh bài, vừa đánh vừa bàn tán chuyện của Mạn Mạn và Tần Mật Mật, nói xấu các cô. Bỗng nhiên chuông cửa vang lên.
“Mạn Trinh, mẹ bận rồi con ra mở cửa đi, hình như có người tìm.” Tiểu Lam vội vàng nhìn quân bài trong tay, sai bảo Trình Mạn Trinh.
“oh.” Trình Mạn Trinh uể oải, miễn cưỡng đứng lên. Vừa mở ra, thiếu chút nữa té xỉu. Trên thế giới này sao lại có người đẹp trai như vậy, lại còn có cả hai người, không phải là đang nằm mơ chứ? Thấy trai đẹp, Trình Mạn Trinh ú ớ không nói được: “Anh…….anh…muốn……..tìm…..ai…..?”
Khương Thiên Chấn trước tiên mở miệng: “Cho hỏi Trình Chấn Hồng có ở nhà không?”
“Ông…..ông………nằm viện……..rồi.”
“Vậy chúng tôi đi bệnh viện tìm ông ấy, cho hỏi là bệnh viện nào?”
“Đợi chút, xin hỏi…….các anh………..là?”
“Người của tập đoàn C, xin lỗi đã làm phiền, tôi là Khương Thiên Chấn, còn đây là Khương Thiên Hạo.”
Tiểu Lam đang đánh bài bên trong cũng nghe được, sững sờ làm rơi quân bài, mà trong lòng Trình Mạn Trinh cũng đang reo hò: Tại sao? Tại sao người phải kết hôn không phải là cô mà là Mạn Mạn? Tại sao nó có cơ hội như vậy lại không chịu nhận? Nó không cần nhưng cô cần!
Vội vàng chỉnh tề trang phục, tạo ra dáng đứng mê người, Trình Mạn Trinh hít sâu nói với hai vị đẹp trai: “Là như vầy, cha em đang bệnh cho nên có nhiều chuyện không thể xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-nguoi-dan-ong-ac-ma/2684930/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.