“Cô còn muốn tiếp tục vì chuyện tối qua mà chiến tranh lạnh sao?”
“……” Cô nhìn chằm chằm anh không nói một câu.
“Tôi cho cô biết, chuyện như vậy sớm muộn gì cũng xảy ra.” Khương Thiên Hạo cố ý nói: “Là cô không chuẩn bị tâm lý tốt phải lập gia đình, đó cũng không phải lỗi của tôi.”
“…………..” Cô vẫn liều mạng nhìn chằm chằm anh.
“Không có sinh hoạt vợ chồng chính là sẽ không hạnh phúc nha!” Anh cố ý tiến sát mặt của cô, biểu hiện cực kì xấu xa.
Chỉ thấy cô không nói câu nào, quay mặt đi. Khương Thiên Hạo làm sao có thể thả cô đi như vậy, lập tức cản trở đường đi của cô.
“Tôi cho anh biết, bây giờ tâm trạng tôi rất tệ, anh tốt nhất lăn xa một chút cho tôi!” Tần Mật Mật cố nén nước mắt nói.
Nỗi đau mất đi bạn thân khiến cô không thể tự chủ được, không cần biết anh ta cho dù là tổng thống Mĩ Bush đi chăng nữa cô cũng mặc kệ.
Khương Thiên Hạo nghe những lời này cảm thấy tò mò, anh nâng mặt cô lên, giả vờ giận hờn nói: “Đây là thái độ cần có khi nói chuyện với chồng mình sao?”
Tần Mật Mật cũng không khách khí, nghênh ngang coi thường ánh mắt của anh “Vậy đây là thái độ cần có khi đối xử với vợ mình của anh sao? Khương Thiên Hạo, anh nghe cho rõ, tôi là người, không là đồ chơi của anh!”
Những lời này khiến Khương Thiên Hạo sững sốt, cô lấy đâu ra bản lãnh hổ báo cáo chồn này thế? Tối hôm qua cô không phải còn sợ anh như muốn chết sao?
“Cô dám…………….”
“Tôi cái gì không dám?” Tần Mật Mật dùng ánh mắt trầm lặng nhìn anh: “Dù sao cũng xong rồi! Xong rồi! Người cũng đã chết, cái gì cũng không thể vãn hồi được nữa, anh thích thế nào thì tùy!” Nói xong nước mắt trực trào liền rơi như mưa.
Anh kinh ngạc “Tôi phải làm như thế nào?”
Tần Mật Mật lớn tiếng khóc, hai tay nắm đấm, đánh vào lồng ngực vững chắc của anh phát tiết hết tâm tình. Mặc dù anh không hiểu cô rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng anh nhìn ra được cô chắc chắn đã bị một đả kích rất lớn. Nhìn cô đang rất đau lòng, anh không nghĩ ngợi kéo cô vào lòng , vỗ vỗ nhè nhẹ vai cô: “không sao, không sao………………”
Ở trong lòng anh, cô khóc thật to, khóc cho hết, cho quên đi tất cả. Mặc dù cô vẫn còn đang rất khổ sở nhưng được anh an ủi, đáy lòng cô cảm nhận được sự ấm áp đang lan tỏa………….
Khương Thiên Hạo rốt cuộc là ác ma hay là một thiên thần? Lúc trước anh đối xử với cô tệ như thế vì anh chính là một ác ma. Thế nhưng tại sao bây giờ, anh lại dịu dàng an ủi làm cho cô cảm giác anh tựa như thiên sứ, một con người hai cá tính thực sự khiến cho cô mê hoặc rồi. Câu hỏi ở trong đầu cô cũng đã mấy ngày rồi nhưng vẫn chưa có đáp án rõ ràng.
Mặc khác sau khi nói chuyện với Lăng Khả Mi xong, cô suy nghĩ thật lâu. Đầu tiên là chịu đựng cho qua hai tháng này, đợi khi chuyện hợp tác giữa hai nhà ổn định rồi quyết định sau. Cô cũng đã quyết định trong hai tháng này tốt nhất là nên tránh xa Khương Thiên Hạo ra.
Vì vậy mấy ngày kế tiếp, khi đến thời gian ăn cơm tối cũng chính là lúc Khương Thiên Hạo về nhà, cô liền quấn quýt bên cạnh Cát Tân Na, ăn xong cơm tối cô vẫn tiếp tục bên cạnh bà nói chuyện phiếm. Còn nếu như ngày nào mà anh ở nhà không ra ngoài thì cô sẽ kéo Cát Tân Na đi dạo phố………..Tóm lại, tránh xa được ngày nào hay ngày đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]