Lâm Hương Giang nhìn dáng vẻ thận trọng của người đàn ông trước mặt, quả đúng là không giống đang nói nhảm lắm, nhưng mà…
“Anh lại trả thù tôi kiểu gì nữa? Anh vẫn chưa trả thù đủ sao?” Cô thu lại nụ cười bên môi, híp mắt lạnh lùng nhìn anh.
Sắc mặt của Hà Tuấn Khoa hơi trầm xuống: “Em nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ cảm thấy để con trai ở bên cạnh em sẽ không an toàn thôi”
Cô nghe anh nói vậy lập tức liền hiểu ra: “Vì lần này thằng bé bị bắt cóc sao? Sau này tôi sẽ cố gắng bảo vệ con cẩn thận hơn nữa, vả lại không phải ai cũng làm những chuyện như thế này”
“Thế thì không bằng về bên cạnh tôi đi”
Nói tóm lại là anh vẫn cho rằng chỉ có anh mới có thể bảo đảm an toàn cho hai người họ “Về bên anh để nhìn sảc mặt An Thu Huyền mà sống sao? Tôi vẫn chưa đến mức hèn hạ như vậy” Lâm Hương Giang nói bằng giọng điệu châm chọc, mỉa mai.
“Quả thực là tôi không hiểu tổng giám đốc Khoa có ý gì, nếu anh muốn tranh quyền nuôi dưỡng con trai với tôi vậy thì chúng ta hẹn nhau ở tòa đi” Lần này cô sẽ không sợ thua nữa Hà Tuấn Khoa thấy thái độ của cô cứng rắn như vậy thì không khỏi cảm thấy bất lực, anh mím chặt môi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]