Nhìn Diệp Lan lúc trước ở trước mặt mọi người đều trang điểm lộng lẫy, bây giờ mặt mũi tái nhợt giống như quỷ, toàn thân co rúm nơi góc tường, run lẩy bẩy, miệng không ngừng van xin… Diệp Tử Kiệt cảm thấy, đại khái là thật sự do mình tạo nghiệt! Tại sao? Ông là Diệp Tử Kiệt muốn cái gì có cái đó, hơn nửa giang sơn thành phố A cũng đều là của Diệp gia ông. Diệp Lan có thể nói là một người được trời cao ưu ái, bây giờ lại rơi vào cảnh khốn cùng như vậy. Diệp Tử Kiệt siết chặt hai tay bên người, đồng thời trên gương mặt tái nhợt của ông ta chất đầy thâm độc. Ông rất rõ ràng, con gái bảo bối của mình đi tới bước này cũng bởi vì Lương Phi Phàm. Dĩ nhiên, Lương Phi Phàm là đầu sỏ thì ông cũng coi như ở bên đẩy con gái rơi vào hố lửa! Ông sai rồi, ông đã quá sai rồi. Hơn một năm trước ông không nên dung túng cho con gái mình làm bậy như vậy, trong trái tim người đàn ông không có người đàn bà thì bất kể người đàn bà đó có lấy lòng thế nào cũng chỉ có thể lấy được thân thể hắn mà không có được trái tim hắn. 6 tháng sau khi Lương Phi Phàm cùng Diệp Lan kết hôn cũng không ở cùng nhau, đến khi Diệp Tử Kiệt phát hiện ra điều không ổn ông mới tìm Lương Phi Phàm nhưng Lương Phi Phàm đã ném cho ông một bản kết quả xét nghiệm. Kết quả xét nghiệm kia nói rõ ràng, con gái bảo bối của ông đã hút thuốc phiện 5 tháng. Hắn có lý do chính đáng để không chạm vào “vợ”, lý do của Lương Phi Phàm chính là… cho dù muốn thực hiện nghĩa vụ làm chồng thì tối thiểu người vợ phải khỏe mạnh, sạch sẽ. Hắn nói khi cùng phụ nữ lên giường không thích đeo bao, bọn họ là vợ chồng làm chuyện yêu sẽ mang thang, nhưng tình hình Diệp Lan như vậy căn bản không cho phép mang thai. Diệp Tử Kiệt đến lúc này đều nhớ, ngày đó Lương Phi Phàm tới phòng làm việc của ông ngồi một cách lười biếng trên ghế giám đốc, hai chân vắt chéo tùy ý, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gẩy bản xét nghiệm trong tay, đối với Diệp Tử Kiệt mà nói đây như phán quyết tử hình, là sấm sét giữa trời quang. Anh dùng thái độ tha thứ, nói: “Con không phải là người lòng dạ độc ác, huống chi cô ấy là vợ con, cho nên bản xét nghiệm này cho tới bây giờ con chưa cho người nào khác xem qua. Bây giờ ba hỏi nên con liền lấy ra cho ba biết một chút, cô ấy như bây giờ con thấy trước tiên phải giữ bí mật, nếu không đối với ai cũng không tốt.” “...” Diệp Tử Kiệt cảm giác mình bị người khác phang một gậy thật mạnh, dù bây giờ đã cách ngày đó mấy tháng nhưng mỗi khi nghĩ tới dáng vẻ thản nhiên lúc đó của Lương Phi Phàm là ông lại cảm thấy tức giận khó nhịn. Nhưng không có cách nào khác, nghiện ma túy không phải là chuyện nhỏ, ông phải mua sự im lặng của rất nhiều người mới có thể giữ được con gái mình, nếu như chuyện này vỡ lở ra thì ông biết, cho dù mình có bản lãnh hơn nữa cũng không có khả năng một tay che trời. Ông vẫn luôn nghi ngờ chuyện này nhất định có liên quan tới Lương Phi Phàm, ông vẫn luôn cho người âm thâm điều tra nhưng trước sau đầu chưa có kết quả. Lúc Diệp Lan tỉnh táo ông cũng có hỏi qua, con bé chỉ nói đêm đó hẹn bạn đi bar chơi, lúc tỉnh lại phát hiện mình ở trên giường một khách sạn lớn, bên cạnh còn có một người đàn ông ở trần. Ban đầu cô nghĩ mình ngoại tình nên vô cùng sợ, sợ Lương Phi Phàm sẽ vì vậy mà không muốn mình, nhưng khi còn chưa kịp phục hồi khỏi nỗi khiếp sợ lại phát hiện trên tủ đầu giường trong khách sạn có một bộ dụng cụ chích ma túy.Cô hoảng sợ nhìn cổ tay mình, phía trên đã có dấu vết. … Khoảnh khắc đó Diệp Lan hoàn toàn luống cuống, căn bản cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, cô không biết có phải mình uống quá nhiều, sau đó vô tình cùng người khác chơi ma túy, hay là… bị người khác tính kế…. Nhưng bất kể là như thế nào đều đã không còn kịp rồi, cô đã dính vào ma túy, sau đó cô cai cũng không hết. Cô không kịp làm gì, cũng không dịp điều tra gì khác đã điên cuồng dính vào ma túy, ngay cả thời gian mơ tưởng đến đàn ông cô cũng không có… Đến khi Diệp Tử Kiệt phát hiện ra chuyện thì Diệp Lan đã nghiện được nửa năm, cơn nghiện đã rất nặng. Không phải ông không tìm cách cho cô cai nghiện nhưng mà cai không hết, âm thầm phái người đi điều tra mới biết hóa ra loại ma túy kia được đặc chế, còn có một đường dây chuyên cung cấp riêng, muốn cai nghiện so với hút thuốc phiện bình thường còn khó khăn gấp mấy lần Nửa năm tiếp theo Diệp Tử Kiệp dường như buông phần lớn công việc của công ty, dĩ nhiên không thể giao cho Lương Phi Phàm xử lý, ông tìm trợ lý thân tín cho mình còn ông mỗi ngày đều trông nom con gái, nghĩ hết biện pháp cai nghiện cho cô. Nhưng nửa đường đứt quãng, vẫn bị thất bại nhiều lần. Lần này từ thành phố C mang con gái trở về, Diệp Tử Kiệt hạ quyết tâm, bất kể có bao nhiêu khó khăn cũng nhất định phải giúp con gái cai nghiện thành công. “Ba… ba… cho con, con muốn… con muốn cái đó… Ba cho con đi… van xin ba, khụ khụ… con rất khó chịu, con thât sự rất khó chịu…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]