“ Anh muốn làm gì cơ ? ”.
Vô Kỵ cố tình như mình không nghe thấy, anh đứng đối diện với Giác Mạc Thiên, lạnh giọng hỏi lại. Kỳ thực, đây chính là một câu cảnh cáo.
Giác Mạc Thiên bật dậy. Hai người đàn ông vóc dáng cao to đối đầu nhau, khí chất đều không phải loại tầm thường, kẻ chín kẻ mười, không ai thua kém. Hắn đưa tay, đẩy mạnh Vô Kỵ ra xa, lớn giọng.
“ Tôi nói, đợi Bạc Nhược tỉnh lại, tôi sẽ đưa cho cô ấy đi ”.
“ Anh có lá gan đấy ư ? ”.
Sắc mặt Vô Kỵ thoáng chốc trở nên khó coi. Anh trăm phương ngàn tính chỉ để có được sự ân cần, chăm sóc như hiện tại của Bạc Nhược. Anh đã hi sinh cả tính mạng của chính con mình để có được cô, giờ Giác Mạc Thiên nói muốn đưa cô đi là có thể đưa được hay sao ?
“ Có hay không anh rõ nhất. Vô Kỵ, anh nên nhớ tôi dám tính kế để giết chết đứa con đầu lòng của anh thì cũng dám đưa A Nhược đi ”.
Giác Mạc Thiên nhếch mép cười. Đây là lý do vì sao hắn không muốn Bạc Nhược có bất cứ thứ gì dính dáng đến Vô Kỵ. Phải, người đẩy cô đến bên cạnh Vô Kỵ chính là hắn. Nhưng mấy năm trước hắn đã hối hận rồi, nếu không làm sao cần tốn sức khiến cô hận Vô Kỵ.
Đứa con đầu lòng của cô mất không hề đáng tiếc. Chỉ là hắn không ngờ Bạc Nhược sẽ lại tiếp tục có con với người đàn ông ấy. Ông trời đúng là trêu đùa sự nỗ lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-ep-phai-yeu/1503259/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.