Vô Kỵ anh chỉ cần một mình Bạc Nhược, quá khứ hay hiện tại đều chỉ cần một mình cô. Dù cái giá đánh đổi có lớn đến đây anh cũng nguyện thử sức. Bạc Nhược có lẽ sẽ mãi mãi không tin rằng vị trí của cô ở trong lòng anh lớn ra sao ...
Trong đêm tối, Vô Kỵ bế ngang Bạc Nhược, anh ôm lấy cô rất chặt, cơ hồ còn cảm nhận được sự run rẩy khẽ khe từ cơ thể của người con gái. Anh biết, cô sợ anh, kể từ khi hai người trùng phùng, cô đã không còn là cô của trước đây vì anh mà cố chấp. Bạc Nhược bây giờ thấy anh giống như thấy quỷ, nếu có thể thà rằng phản kháng chống đối còn hơn là phải đối diện.
Anh bế cô vào phòng ngủ, đặt Bạc Nhược lên giường.
“ Nghỉ ngơi đi. Thời gian em còn để suy nghĩ tôi chỉ cho em một ngày nữa ”.
“ Vô Kỵ, anh lật lọng ”.
Bạc Nhược nhíu chặt mày. Thời gian một ngày, cô lấy gì để ứng phó ? Hơn nữa hiện tại cô đang nằm trong phạm vi của anh, hành tung của cô anh nắm rõ trong lòng bàn tay, một ngày thời gian Bạc Nhược hoàn toàn không có đủ cơ hội để tìm cách chạy trốn.
“ Một ngày, nếu em cảm thấy quá nhiều vậy thì ngay bây giờ em có thể đưa ra câu trả lời. Hoặc là để mọi chuyện yên bình mà quay trở về bên cạnh tôi, hoặc là muốn cuộc sống của em dính chút máu tươi ”.
Dính chát máu tươi ... Cụm từ này được anh nói ra nhẹ nhàng tựa hồ như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-ep-phai-yeu/1503247/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.