“ Bạc Nhược ! ”.
Sắc mặt Helen vốn đã không tốt, sau khi nhìn thấy động thái của Bạc Nhược thoáng chốc liền trở nên trắng bệch. Hắn vội chạy ra chỗ cô, dùng lực kéo cô vào trong lòng, bàn tay to lớn vỗ nhẹ từng nhịp lên lưng cô.
“ Tiểu Hoạ sẽ ở bên cạnh em, sẽ mãi mãi ở bên cạnh em. Bạc Nhược, bình tĩnh nào, bình tĩnh nào ”.
Hắn từ từ nói, thanh âm cực kỳ dịu dàng. Bạc Nhược ở trong lòng hắn dần dần khống chế được cảm xúc. Nhưng sự xuất hiện của người đàn ông ấy khiến cô luôn cảm thấy bất an, mười đầu ngón tay vẫn không có cách nào kiềm chế được run rẩy.
Cô đã từng trải qua cảm giác mất đi chính con ruột của mình, đau đến mức không thiết sống nữa. Chính vì vậy cô càng không muốn trải qua một lần nữa. Tiểu Hoạ là do cô mang nặng đẻ đau, là do cô một tay nuôi nấng. Suốt ba năm nay, cô bao bọc con bé từng tí một, chưa từng dám để cho nó chịu bất cứ tổn hại. Cô không cho phép Vô Kỵ xuất hiện để rồi đảo lộn cuộc sống vốn đã yên bình kia.
“ Helen, chúng ta nhanh chóng về đất nước K có được không ? Vân Thế Bằng cũng đã chết rồi ”.
Bạc Nhược như cá gặp nước, bấu chặt lấy cánh tay Helen, khiến cho cánh tay hắn hằn lên một mảng đỏ ửng, nhưng Bạc Nhược lúc này hoàn toàn không ít thức được bản thân đã làm đau hắn.
Helen vuốt nhẹ mái tóc cô, bế cô trở về ghế sofa.
“ Được, ngày mai chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-ep-phai-yeu/1503227/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.