Ngày hôm sau
Thiên Phong mặt đầy sát khí đi vào phòng làm việc, hôm nay anh đi sớm hơn mọi ngày, ngồi vào chiếc ghế chủ tịch nhưng lại làm anh không được thoải mái. Anh nhấc điện thoại bàn gọi cho thư kí Sử:
- Đến phòng làm việc của tôi ngay lập tức.
- Nhưng mà tôi... chưa đến giờ đi làm mà sếp.
- Tôi cho anh 10 phút, đi trễ coi như anh đã nộp xin nghỉ việc.
" Tút...tút"
Thư kí Sử cuống cuồng đi chuẩn bị áo sơ mi, cavat, mọi thứ hỗn loạn vô cùng, vừa mang giày vừa rủa đại boss:
" Tôi trù cậu không có ai yêu, tôi hận cậu."
Sử Thanh Di khóc không ra nước mắt, anh ta chạy xe máy với vận tốc 60 km/h.
- Lạy trời giờ này không có mấy tên cảnh sát, ông đây không có tiền chuộc xe nữa đâu.
Chiếc xe cứ lao băng băng trên đường, trời vẫn còn thương anh ta, để anh ta thuận lợi chạy đến trung tâm thương mại mà không bị thổi còi.
Tiếng mở cửa phòng " cạch.. cạch" làm phá tan bầu không khí đằng đằng sát khí bên trong.
- Hộc...hộc
- May cho anh còn 1 phút nữa.
- Vâng...khụ khụ...hộc hộc
- 15 phút nữa mở cuộc họp triệu tập tất cả nhân viên bao gồm chính thức lẫn hợp đồng.
Anh nói với thái độ băng lãnh, cương quyết nhưng lạnh đến rùng mình.
Tại cuộc họp của trung tâm thương mại
- Thư kí Sử, chuyện gì xảy ra vậy?
- Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096864/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.