Một lần nữa cô tỉnh dậy trong căn phòng quen thuộc, đồ vật xung quanh vẫn y như lần đầu cô đến đây nhưng kì lạ là lần này cô không cảm thấy lạ lẫm hay sợ hãi mà là một cảm giác thoải mái, êm ái như chiếc giường ở nhà của cô.
Yến Anh lật chiếc chăn ra khỏi người, đưa chân chạm xuống sàn gỗ, cảm giác mát lạnh lan khắp cơ thể làm cô cực dễ chịu, cô yêu ngôi nhà này, dường như nơi này sinh ra là để dành cho cô.
" Hình như mình chưa bao giờ khám phá nơi này".
Tuy trên người cô là chiếc áo phông trắng nhưng nó là của Thiên Phong, siêu to khổng lồ như chủ nhân của nó cho nên mặc trên người cô trông như một chiếc áo đầm ngủ không hơn không kém.
Yến Anh bước vài vòng xung quanh căn nhà, nó rộng lớn hơn nhà của cô gấp mấy lần, nói đúng hơn nó là một căn biệt thự mang cảm giác hiện đại không kém phần cổ kính. Cô mở toang cửa sổ là một khu vườn toàn là hoa, chính xác hơn toàn là hoa màu tím.
- Tử đinh hương, thạch thảo, oải hương... toàn là những cái tên nghe khá buồn. Nhìn hẵn cổ quái như vậy mà cũng thích lãng mạn sao? Thôi mà cũng đẹp.
Yến Anh vừa ngắm hoa vừa lẩm bẩm thơ thẩn một mình mà không hay có một thân hình cao lớn ở sau lưng.
- Thích không?
Giọng nói trầm ấm vang lên nhưng chỉ vừa đủ để cô nghe.
- Thích.
Cô không để ý mình đã vừa trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096857/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.