Lúc này Yến Anh mới cảm thấy có gì sai sai, bầu không khí im lặng này là gì đây, đáng lẽ anh ta phải tức giận mới đúng chứ, cô lặng lẽ bước từ nhà bếp ra phòng khách, đi rón rén như ăn trộm rồi đến gần sô pha. Nhìn thấy chai rượu đặt trên bàn, cô khoanh tay nhìn anh chằm chằm khó hiểu.
- Anh đúng là kì lạ, chúng ta vừa thoát chết mà bây giờ lại uống rượu, đã vậy còn say xỉn nữa?
- Thôi cứ nằm ngủ đó đi, tôi đi về.
Nhưng mà lời nói có phần trái ngược với hành động, cô không nỡ đi vì cô nợ anh một mạng.
- Tôi đi thật đấy nhé. Anh có ổn không? Hay tôi dìu anh về phòng nhé?
Cô lay người anh nhưng vẫn không có động tĩnh gì, cơ thể của anh hơi lạnh như mà lúc này anh thật sự rất quyến rũ, hai chiếc cúc áo trên cùng bị sứt ra làm lộ phần cơ ngực săn chắc, vô tình làm lộ vết thương của anh. Vết bầm thực sự rất lớn, hằn lên màu xanh màu đỏ, cơ thể cô cũng tự nhiên bị phản ứng sinh lý, nhìn thấy vết thương của người khác cũng cảm nhận được nỗi đau tương tự.
Yến Anh bỗng rùng mình rồi cô cũng cảm thấy đau giống như anh, cô bất giác chạm nhẹ vào vết thương, anh nhăn mặt lại làm cô bỗng giật mình rút tay lại.
- Anh... không sao chứ?
Cô hơi lúng túng, cảm thấy áy náy vì cô nợ anh một mạng, cứ tưởng đâu anh xảy ra chuyện rồi.
- Tôi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096850/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.