Là nơi Yến Anh đã ở với bà ngoại lúc còn nhỏ.
- Sao anh lại đưa tôi đến nơi này?
- Ý em là tôi không được đưa em đến đây?
- Không phải nhưng mà... tại sao anh biết nơi này?
Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh thì biết rất rõ về nơi này và kể cả chuyện năm xưa, lúc đó cô còn quá nhỏ, dĩ nhiên là sẽ không nhớ.
Thiên Phong nhanh nhẹn bước xuống xe từ lúc nào để cho cô nàng này còn ngơ ngác nhìn quanh ngó quất.
- Xuống xe đi.
Đầu tóc rối bù, mặt mày thì ngố tàu y như mới ngủ dậy, quần áo hỗn loạn làm anh thấy ngứa mắt mà bước tới làm nhà tạo kiểu bất đắc dĩ, anh nhẹ nhàng chỉnh sửa cô lại cho gọn gàng rồi nắm tay cô đi đến một nơi.
Trước khi đi, anh đã kịp chuẩn bị một bó hoa hướng dương và một chai rượu đắt tiền.
Anh đưa cô bó hoa hướng dương rồi anh cầm chai rượu và nắm tay cô bằng tay còn lại.
Cô bị dắt đi lon ton sau lưng giống như một đứa trẻ đến khu nghĩa trang Nguyệt Lâm.
- Chờ đã. Anh dắt tôi đi đâu đấy?
- Thăm cha mẹ tôi.
Anh kéo tay cô đến hai phần mộ tuy có đơn giản nhưng không hề lạnh lẽo mà ngược lại rất ấm áp.
Thiên Phong cầm bó hoa hướng dương đặt trước mộ mẹ và chai rượu trước mộ cha, còn cẩn thận rót vào ly cho ông như thể ông vẫn còn trên cõi đời này vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096833/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.