- Dậy đi nhóc! Đi thôi!
- Hả? Mới sáng sớm mà đi đâu.
Cô trùm chăn lên đầu, nói vọng ra như đang nói mớ. Thiên Phong kéo nhẹ chiếc chăn, để lú ra phần tóc của cô, xoa đầu cô rồi nói.
- Đi làm việc trả nợ cho anh. Chẳng phải em nói em sẽ làm bất cứ điều gì sao?
- Ưm, không đi. Buồn ngủ lắm.
Hết nói nổi cô rồi, anh phải lôi con nhóc này ra khỏi giường bằng cách bế cô vào phòng tắm mà lo từ A- Z thôi.
- Há miệng ra.
Anh cầm bàn chải đánh răng dùm cô, hệt như cha chăm sóc con gái nhỏ, còn bảo bối nhỏ của anh thì mắt nhắm mắt mở để anh muốn làm gì thì làm.
15 phút sau
Tất cả đã xong xuôi nhưng mà còn áo quần thì sao đây?
- Áo quần của em đây?
Anh lấy đâu ra một túi đồ to đưa cho cô.
- Đồ của nam? Là sao đây?
- Đỡ phải giám sát em. Muốn em thoải mái, được chưa?
Yến Anh chấp tay ra sau lưng tủm tỉm cười.
- Được thôi.
***
Thiên Phong đỗ chiếc Mansory vào bãi đậu xe dành riêng cho anh, ngồi kế anh là Yến Anh và điều đó là tất nhiên, trước giờ chưa có cô gái nào được ngồi xe của anh, đặc biệt là ghế phụ. Cô là đầu tiên và cũng là duy nhất trong lòng anh.
Mãi mà cô chưa chịu xuống xe, anh còn trêu chọc cô.
- Đợi bế mới chịu xuống hả?
- Hình như anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096827/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.