- Mau chóng dẫn dụ Thiên Phong đến đây, còn không thì chuẩn bị nhận xác.
- Được, nhưng anh có thể cho tôi nghe giọng chị gái tôi được không?
Người thanh niên nài nỉ người đàn ông một cách tha thiết, khẩn khoản cầu xin.
- Hừ, mày nghĩ mày là ai mà ra điều kiện với tao. CÚT.
Ông ta đạp vào người của thanh niên đó khiến anh ngã xuống đất thật đau đớn, nỗi đau đớn bao lâu nay cậu ta cũng đã quen rồi, kể từ ngày chị bị bắt, cậu trở thành đứa trẻ mồ côi không một ai thân thích.
Người thanh niên tóc đỏ ôm lấy cánh tay gượng đứng dậy, hai mắt anh rực lửa căm thù, thực ra tên trùm của tổ chức đã giao nhiệm vụ này từ lâu nhưng Thiên Phong không phải người đơn giản, không thể tùy tiện hành động.
***
- Buông ra, tôi phải gặp Thiên Phong.
- Cô gì ơi, đây là phòng chủ tịch, không thể vào được đâu.
Bảo vệ đang lôi kéo một cô gái ra ngoài, cô ta như mới đập đá hay gì mà đến hai người bảo vệ cũng không thể giữ được.
- Chuyện gì ồn ào vậy?
Thiên Phong bước từ phòng họp ra, giọng của anh có phần hơi khó chịu nên có chút cáu gắt.
- Vưu tổng, cô gái này cứ khăng khăng muốn vào.
Người bảo vệ thành thật trả lời.
- Âu Dương Uyển Dư?
Yến Anh ôm một xấp tài liệu ra khỏi phòng họp, nhìn thấy cô ta nên buộc miệng nói.
- Buông cô ta đi.
Anh nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096802/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.