Quả không ngoài dự đoán, người tỉnh dậy đầu tiên là cô ta.
Mẹ cô ta là Âu Dương phu nhân cũng đã từ Anh bay về đây.
Bà ta nắm tay con gái mình khóc nức nở.
- Sao dại vậy con?
- Mẹ...
Giọng nói yếu ớt của cô ta cất lên.
Mạc Lâm đứng gần đó cũng nôn nóng hơn bất cứ ai, vì cô ta chính là người duy nhất bây giờ có thể làm chứng và nói rõ chuyện gì đã xảy ra ngày hôm đó.
- Mạng cô lớn vậy sao?
Anh buông lời châm chọc cô ta, lửa giận trong người anh tuôn trào, anh chờ thời khắc này lâu lắm rồi.
- Nói mau, tại sao cô hại họ?
- Mẹ ơi, con không biết gì cả, con sợ lắm là cô ta đã hại con.
Uyển Dư giả vờ sợ hãi mà kích động lên rồi ngất xỉu khi nghe Mạc Lâm chất vấn.
- Cậu ra ngoài đi.
Âu Dương phu nhân cũng kích động không kém trừng mắt nhìn Mạc Lâm, đuổi anh đi rồi nói với người giúp việc đang đứng sẵn trong phòng.
- Viên Viên, mau gọi cho bác sĩ, tiểu thư lại ngất rồi.
Giọng nói bà ta gấp gáp mang một chút nỗi sợ hãi, Uyển Dư là đứa con gái duy nhất của nhà Âu Dương, nếu cô ta có mệnh hệ gì chắc là bà ta sẽ đi theo con mình luôn.
" Đi thì đi, tôi cũng đâu có rảnh".
Dáng người tiều tụy của Mạc Lâm làm người khác làm người khác cũng phải giật mình, suốt cả đêm không ngủ để canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-de-ten-khon-nay-yeu-em-ca-doi/3096796/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.