**Chương 7**
Chuyện này đến quá bất ngờ, cô nhất thời chưa thích ứng được.
Nhưng cô cũng không thể làm mất mặt ba mẹ được. Nếu bây giờ cô không đồng ý, cả hai bên nhà đều sẽ mất mặt, và mối quan hệ hợp tác làm ăn hai bên cũng sẽ bị ảnh hưởng. Ưng lão gia và Ưng phu nhân đã đích thân đến cầu thân như vậy mà.
Thật đúng là làm cô khó xử!
Thôi kệ, cứ đồng ý trước đã, sau đó sẽ tính sau!
"Con... cũng đồng ý" Lâm Thiên Duyên nói, quay qua nhìn anh, cười 'thân thiện'.
"Được, vậy tốt quá!" Ưng phu nhân nói.
Cả bốn người đều cười. Lâm Y Lam nhìn cô mà không nhịn được cười.
"Thôi, hai anh chị ở lại ăn cơm với nhà tôi luôn đi"
"Được, vậy làm phiền anh chị rồi"
"Con hơi mệt, con xin phép lên phòng nghỉ ngơi một chút" Lâm Thiên Duyên cười nhẹ.
"Con cũng xin phép được lên phòng cùng Duyên" Ưng Triết Hạo từ đâu nhảy vào nói.
"Được được, hai con lên đi" Ưng lão gia nói, ông không ngờ con trai ông lại khỏe đến vậy, khiến cho con gái nhà người ta trông có vẻ mệt mỏi như thế.
"Hai đứa này đúng là, chưa cưới mà đã dính với nhau như sam rồi" Ưng phu nhân nói.
"Phải" Lâm phu nhân tiếp lời.
"Con cũng xin phép đến công ty, hôm nay có cuộc hợp cổ đông ạ" Lâm Y Lam nói.
"Được, con đi cẩn thận nha" Lâm phu nhân nói.
Trên phòng, Lâm Thiên Duyên bực bội ngồi phịch xuống giường. Ưng Triết Hạo lẽo đẽo theo sau.
"Vợ à~ em không sao đó chứ?"
"Ai là vợ anh?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cung-chieu-vo-yeu/151826/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.