Chương trước
Chương sau
Trên xe.....
Phó Trạch Diên ôm Lục Hạ Thi đang ngủ trong lòng mình. “ Con mèo này thật là, sợ đến nỗi thiếp đi lúc nào không hay. Nhưng cô ấy...thật giống cô bé ngày xưa. ”
20 năm trước.....
Hôm nay là ngày tổ chức lễ kỉ niệm 30 năm thành lập tập đoàn Lục thị. Có rất nhiều tập đoàn lớn tới tham dự, trong đó có cả tập đoàn Phó thị - một trong những tập đoàn tài chính lớn nhất thế giới.
Trong buổi lễ.....
- Xin chào tất cả các vị khách quý đã tham dự buổi lễ kỉ niệm 30 năm thành lập tập đoàn tài chính Lục thị. Như mọi người đã biết, Lục thị là một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất cả nước. Để Lục thị có được ngày hôm nay đều nhờ vào vị chủ tịch anh minh, sáng suốt. Vậy bây giờ, tôi xin được mời chủ tịch của Lục thị - Lục lão tiên sinh có đôi lời phát biểu.
* Tiếng vỗ tay *
Lục lão tiên sinh - Lục Vân Khương từ từ chống gậy bước lên sân khấu.
- Xin chào toàn thể khách quý đã có mặt trong buổi lễ lớn này của Lục thị. Tập đoàn Lục thị của chúng tôi để lớn mạnh được như ngày hôm nay, không chỉ là sự cố gắng gây dựng của tôi, của con cháu Lục gia cũng như tất cả những nhân viên luôn nỗ lực ngày đêm, đó còn có sự giúp đỡ của những người bạn, người anh em. Tôi đã ngồi trên chiếc ghế chủ tịch này cũng đã hơn 30 năm rồi, là người đã trải qua bao nhiêu sóng gió, thăng trầm trên thương trường, có niềm vui, có nỗi buồn, có những lúc vấp ngã, đau khổ. Nhưng không phải vì thế mà tôi nhụt chí. Đều nhờ mọi người đã giúp tôi biết cách đứng lên sau vấp ngã, tôi mới có được ngày hôm nay. Với cương vị là chủ tịch, tôi xin được gửi lời cảm ơn tới tất cả mọi người.
* Tiếng vỗ tay *
- Xin được cảm ơn những lời phát biểu rất chân thành của Lục lão tiên sinh. Tiếp theo đây chính là điệu khiêu vũ mở màn đến từ hai vị khách quý đang phía đứng dưới đây. Không biết ai sẽ là người may mắn được thực hiện điệu khiêu vũ này đây. Vậy xin mời ban tổ chức hãy cho các vị khách được bốc con số may mắn của mình đi nào ! Hai người may mắn đó sẽ được nhận thêm một phần quà giá trị tương ứng với sự cổ vũ từ phía mọi người.
Sau đó những người trong ban tổ chức liền cầm theo một chiếc hộp mang đến từng bàn cho mọi người bốc.
- Tiểu Diên, còn bốc được số bao nhiêu ? - Phó phu nhân nhẹ nhàng hỏi cậu con trai Phó Trạch Diên.
- 45 ạ !
- Chắc chúng ta không phải người may mắn đó đâu nhỉ ? Hay con đi kết bạn với ai đi ?
- Con không thích !
- Nào, đi với mẹ !
- A ! Mẹ bỏ tay con ra đi !
Phó phu nhân kéo con trai đến gần nơi Lục tiên sinh, Lục phu nhân đang ngồi.
- Chào Lục phu nhân !
- Ôi ! Phó phu nhân, rất vui được gặp lại cô !
- Đúng là lâu lắm rồi chị em mình chưa gặp nhau ! Hôm nào rảnh tôi sẽ mời cô đi uống trà.
- Được.
- Đây là con trai tôi - Phó Trạch Diên. Thằng bé này hay nhốt mình trong nhà, nên rất ít khi tiếp xúc với người ngoài.
- Cháu chào cô !
- Con gái nhỏ nhắn của tôi đây. Con bé là đứa thứ hai - Lục Hạ Nhi. Đứa thứ nhất là Lục Hạ Thi, nhưng không biết là con bé lấy số xong chạy đi đâu rồi.
Khi hai bà mẹ đang đứng nói chuyện rôm rả, bỗng nhiên Lục Tịnh Vy từ đâu chạy tới, nắm lấy tay của Phó Trạch Diên, tươi tắn nói :
- A ! Chào anh, em là Tịnh Vy. Rất vui được làm quen. Anh tên gì vậy ? Trông anh đẹp trai thật đấy !

- Đây không phải là Lục tam tiểu thư hay sao ? Đại thiếu gia đâu ?
- Cháu chào cô !
Bỗng nhiên, Phó Trạch Diên hất mạnh tay của Lục Tịnh Vy ra làm con nhỏ ngã nhào xuống đất. Cậu bé tức giận nói lớn :
- Này, cậu nghĩ mình là ai mà dám động vào người tôi ? Hứ ! Mẹ, con xin phép đi rửa tay.
Nói rồi, cậu giận dỗi bỏ đi.
- Hức...Oaaaaa !
Lục Tịnh Vy chạy ra ôm lấy chân Mạn Thanh, dụi dụi.
- Sao thế con gái ?
- Có anh mắng con.
- Mạn Thanh phu nhân, thật sự xin lỗi cô ! Là do tính khí con trai tôi có hơi nóng nảy nên có thể đã làm tiểu thư sợ hãi. Thật sự xin lỗi !
- A ! Không sao đâu, Phó phu nhân đừng lo.
Trong khi đó.....
Trong nhà vệ sinh nam.....
* Tiếng xả nước *
- Bực mình thật ! Con nhỏ mít ướt đó lại dám chạm vào tay mình.
Phó Trạch Diên vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh thì bắt gặp một cô bé đang ngồi ở một góc, hai tay ôm lấy chân, rơm rớm nước mắt. Cậu bé liền lại gần, hỏi :
- Bạn gì ơi, cậu làm sao thế ?
Cô bé ngước mắt lên nhìn cậu, ấp úng nói :
- Hức...hội trường này rộng quá, nên...em bị lạc.
Không ngờ khi nhìn khuôn mặt phúng phính đáng yêu của cô bé mang tên Lục Hạ Thi ấy, cậu bé Phó Trạch Diên này lại trúng ngay tiếng sét ái tình. Hai má cậu đỏ bừng lên. “ Con nhóc này...đáng yêu quá ! ”
- Đưa tay cho anh, đứng lên đi nào !
Cô bé nắm lấy tay của cậu. Cậu bé còn lấy ra chiếc khăn tay chấm nhẹ nước mắt còn đọng trên khoé mi của cô bé đó.
- Bây giờ anh dẫn em đi tìm ba mẹ nhé !
- Dạ vâng.
Khi hai đứa trẻ đang dắt nhau tới chỗ người nhà thì MC đứng trên sân khấu bỗng đọc to :
- Thưa tất cả các vị khách quý, phía ban tổ chức đã có kết quả bốc thăm rồi ạ. Hai con số may mắn đó chính là...
Cả hội trường dường như nín thở để nghe MC đọc kết quả bốc thăm.

- Đó chính là...số 16 và số 45 !
- Ai mang số 16 vậy ?
- Số 45 là người nào thế ?
Cả hội trường nhốn nháo hết cả lên.
- Em mang số bao nhiêu ?
- 16 ạ. Còn anh ?
- 45. Vậy chẳng phải chúng mình được lên nhảy điệu khiêu vũ mở màn sao ?
- Nhưng...em nhảy không được tốt lắm.
- Không sao đâu, đừng lo. Chúng ta cùng lên sân khấu nha !
- Dạ.
- Cho tôi hỏi trong số các vị ai là người mang số 16 và 45 ?
- Là chúng cháu.
Cả hội trường đều quay hết mặt lên sân khấu.
- Ôi ! Thật không ngờ lại là đại thiếu gia Phó gia và đại tiểu thư Lục gia. Có thể đưa cho chú số bốc thăm được không ?
- Dạ đây.
- Được rồi. Sân khấu này nhường lại cho thiếu gia và tiểu thư.
Phó Trạch Diên nâng tay của Lục Hạ Thi lên, cúi nhẹ đầu xuống rồi đặt lên tay cô bé một nụ hôn.
Phó phu nhân đứng phía dưới nhìn thấy cảnh tượng đó liền rất kinh ngạc. “ Thật không ngờ...con trai mình...vậy mà lại chủ động hôn lên tay của một cô bé. Nó còn là thằng con lạnh lùng nóng nảy đó không ? ”
- Thưa tiểu thư, anh có thể mời em nhảy một điệu được chứ ?
- Được ạ.
* Tiếng nhạc của điệu Waltz *
Hai đứa trẻ tuy còn nhỏ mà không ngờ lại nhảy đẹp đến mức khiến bao người lớn ở phía dưới cũng phải trầm trồ và thán phục.
Nhưng Lục Tịnh Vy đứng phía dưới nhìn chằm chằm vào Lục Hạ Thi, nghiến răng : “ Con nhỏ Lục Hạ Thi đó lại dám cướp cậu bé mà mình tiếp cận. Đáng ghét ! ”
* Tiếng vỗ tay *
Sau khi điệu nhảy kết thúc là những cái vỗ tay nồng nhiệt đến từ mọi người.
- Có vẻ các vị khán giả đều rất thích phần trình diễn này, vậy thì...đây chính là món quà đặc biệt mà hai người khiêu vũ mở màn sẽ nhận được. Đó chính là...
* Phụt ( Tiếng đèn điện tắt ) *
- Áaaaaa !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.