Sau khi Mạt Hy rời đi, điện thoại của Lục Hạ Thi bỗng đổ chuông. Nhìn trên màn hình là số của Lục Quân, cô cau mày lại, cầm lên nghe máy :
- Alo !
...Đầu dây bên kia :
- Tối nay về Lục gia dùng bữa, tao muốn thương lượng với mày một chuyện.
- Tôi vừa mới xuất viện, hơi mệt, không muốn về, để hôm khác đi.
- Mẹ mày cũng sẽ có mặt. Mày phải về !
- Cái gì ? Mẹ tôi đang bệnh nặng cần phải ở lại viện để theo dõi sức khỏe, vậy mà các người lại để mẹ tôi về nhà trong tình trạng như vậy chỉ vì mấy chuyện vặt vãnh.
- Đây là chuyện rất quan trọng liên quan đến vận mệnh của Lục thị, của Lục gia. Mẹ mày là phu nhân nhà họ Lục, về là chuyện đương nhiên.
- Vận mệnh của Lục thị và Lục gia các người còn đáng giá hơn cả sức khỏe của mẹ tôi ư ? Các người có còn lương tâm hay không ?
- Tao đã quyết rồi, không muốn nói nhiều đâu. Mày mà không về thì đừng trách tao ! Mày nhớ phải đưa cả đứa con hoang của mày về đấy.
- Ông !
Nói rồi, ông ta cúp máy. Hạ Thi tức giận nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, cắn răng :
- Chết tiệt !
- Mẹ, mẹ làm sao vậy ? Sao trông mẹ lại tức giận như thế ? - Linh Đan ngước mắt lên nhìn cô rồi hỏi.
- Ờ...mẹ không sao đâu. À, tối nay Tiểu Linh Đan về nhà ngoại với mẹ nhé !
- Có chuyện gì ở bên ngoại hở mẹ ?
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-co-vo-ngot-ngao-mua-mot-tang-mot/1719474/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.