Tất cả mọi người trong căn phòng trừ Dược Tuệ Lam ra thì đều tròn mắt kinh ngạc khi nghe được câu nói đó của Phó Trạch Diên.
Lục Hạ Thi ngước mắt lên nhìn khuôn mặt nghiêm túc của anh, mỉm cười nhẹ, trong lòng có vẻ rất vui. Cô áp sát vào người anh, dường như cảm nhận được tiếng tim đập từ trong lồng ngực rắn chắc đó. “ Không ngờ anh ta lại nói giúp mình. Nhưng tim mình sao lại đập nhanh đến thế ? Cảm giác mỗi khi được ở trong lòng người đàn ông này đều thấy rất ấm áp, an tâm. ”
Phó Trạch Diên có thể cảm nhận được nên trong lòng cười thầm. “ Con thỏ này thế mà lại...”
Trong khi đó, Lục Tịnh Vy thì đan lo sợ. Cô ta nghĩ ngợi : “ Kh-Không thể nào ! Nếu như Phó Trạch Diên điều tra ra được người tung tấm ảnh đó lên mạng thì mình chết chắc rồi ! ”
- Ngài...ngài nói gì vậy ? Sao người đó lại có thể là ngài được ?
- Nếu ông không tin thì có thể hỏi Trình tổng. Anh ta biết đấy.
“ Cái...cái gì ? Trình Phong lại biết việc này ? ” - Tịnh Vy khá bất ngờ.
Phó Trạch Diên bế Lục Hạ Thi đi thẳng ra phía cửa. Nhưng bỗng nhiên dừng lại và nói :
- Còn như tôi đã nói trước đó. Nếu các người dám làm hại cô ấy, làm tổn thương cô ấy thì tôi sẽ khiến các người không bao giờ ngóc đầu lên được đâu.
Rồi anh và cô đi ra ngoài, để lại cả căn phòng toàn những sự nhục nhã. Tuệ Lam cũng đi luôn, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-co-vo-ngot-ngao-mua-mot-tang-mot/1719471/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.