Trước đó.....
Sau khi ăn trưa xong cùng đoàn chụp ảnh, Tuệ Lam cùng Hạ Thi đi dạo quanh hồ thì thấy có bụi hồng gai quá đẹp khiến hai cô nàng thích thú và muốn lại gần đó xem.
Đến giờ tiếp tục công việc, khi chuẩn bị quay lại chỗ nhiếp ảnh thì Hạ Thi bỗng nhiên cảm thấy chóng mặt : có vẻ như cô bị say nắng. Cô loạng choạng rồi trượt chân ngã xuống hồ.
- Á !
- Thi Thi !
Tuệ Lam hốt hoảng, luống cuống hết cả chân tay không biết làm thế nào. Vì cô không biết bơi nên không thể nhảy xuống cứu Hạ Thi. Tuệ Lam hét toáng lên :
- Ai đó làm ơn giúp tôi với ! Có người rơi xuống hồ rồi !
Ở bên phía kia bờ hồ, Châu Khải Thần thấy có tiếng hét liền hỏi một người đang hớt hải chạy sang kia, liền túm tay lại và hỏi :
- Có chuyện gì thế ?
- Dạ có một người ngã xuống hồ ạ.
- Ai thế ?
Khải Thần hỏi người đó, còn Trạch Diên thì mặc kệ. Anh lạnh lùng đi lướt ngang qua người đó. Nhưng câu nói tiếp theo của người đó đã khiến anh phải sững sờ. Người đó nói ấp úng :
- Tôi nghe được...hình như là...
- Đàn bà hay sao mà nói mãi không được một câu thế ? Không có chuyện gì thì cút đi ! - Phó Trạch Diên trừng mắt lên lườm người đó, nổi giận.
Ánh mắt như lửa đốt của anh đã khiến chàng trai đó sợ sởn gai ốc, đành phải nói :
- Là...là Lục tiểu thư.
- Cái gì cơ ? - Trạch Diên túm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-co-vo-ngot-ngao-mua-mot-tang-mot/164899/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.