Khi đến tập đoàn Đế Quốc vừa hay là 6 giờ 40 phút, Ngôn Tiểu Nặc cũng vừa sấy xong tóc, trước khi xuống xe cô chỉnh lại đầu tóc, nhưng mái tóc vừa sấy vẫn con hơi rối và bồng, cô nhanh chóng buộc mái tóc lên. 
 Cuối cùng nhìn cũng đẹp hơn một chút. 
 Không thể để ảnh hưởng đến việc quan trọng của Giản Minh, Ngôn Tiểu Nặc liền ôm quần áo rồi chạy về phía cầu thang máy. 
 Mặc Tây Quyết chi lắc đầu, kéo Ngôn Tiểu Nặc lại, “Chạy đi đâu vậy? Cô ấy ở ngay tầng 1.” 
 “A”. Ngôn Tiểu Nặc bị ngạc nhiên một chút, rồi mới hiểu ra, như vậy không phải là tiết kiệm được thời gian đi thang máy sao, cô liền hỏi, “Cô ấy ở phòng nào?” 
 Mặc Tây Quyết chỉ về hành lang gần cầu thang máy, “Phòng đầu tiên bên trái.” 
 “Em đi đây.” Ngôn Tiểu Nặc vừa nói vừa chạy về hướng đó. 
 So với bộ dạng vội vàng của Ngôn Tiểu Nặc thì Giản Minh lại hiện lên vẻ bình tĩnh và thư thái, khi Ngôn Tiểu Nặc bước vào, cô vẫn đang trong phòng dùng bữa sáng. “Sao cô sớm vậy mà đã tới rồi?” Giản Minh ngạc nhiên, rồi hoit, “Đã ăn sáng chưa?” 
 Ngôn Tiểu Nặc không nghĩ cô lại gặp trường hợp như thế này, cô đành nói: “Em ăn rồi, chị Giản Minh chị dùng đi ạ.” 
Bữa sáng của Giản Minh rất đơn giản, Ngôn Tiểu Nặc có thể nhìn ra, một cốc sữa và chiếc đĩa bên cạnh rất sạch sẽ. “Cô ngồi xuống đi, tôi uống sữa là xong ngay đây.” Giản Minh cười lên, cầm ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-chieu-vo-yeu/2757981/chuong-169.html