Bà ngoại đang định nói thì cánh cửa cổng bị gõ mạnh, truyền lên một giọng nói gấp gáp.
Trong lòng của Ngôn Tiểu Nặc đột nhiên hoảng hốt, lẽ nào là Mặc Tây Quyết đã tìm tới đây?
Bà ngoại nhanh chóng đi mở cửa, thì phát hiện đó là Tiểu Linh, Ngôn Tiểu Nặc thở phào nhẹ nhõm, thì nghe thấy Tiểu Linh nói: “Tiểu Nặc, bà ngoại, bên ngoài có rất nhiều người!”
“Ai thế?” Ngôn Tiểu Nặc nghi ngờ hỏi. “Rất nhiều người, nhiều xe lắm, trời ạ, vừa nhìn đã biết là những chiếc xe đất tiền!” Tiểu Linh nói một hơi dài cuối cùng thì cũng thở dài một hơi, “Họ đang phát tiền!”
Trái tim Ngôn Tiểu Nặc bắt đầu đập càng nhanh hơn, “Phát tiền gì?”
“Tìm cô đẩy!” Tiểu Linh kêu lên một tiếng, “Ban trai cô gia thế không hề nhỏ, giờ mọi người đều tới rồi, khiến cả con đường đều bị chật cứng cả rồi!”
Mặc Tây Quyết choáng váng, sao Mặc Tây Quyết lại tìm tới nhanh như vậy?
Cô cúi đầu xuống không biết phải làm gì, Mặc Tây Quyết đến một cách rầm rộ như vậy cô chốn đâu cho thoát bây giờ?
Bên tai cô truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng và bình thản của bà ngoại, “Tiểu Nặc, nếu cậu ta đã tới tìm cháu như vậy, nếu cháu không đi gặp cậu ấy thì cậu sẽ không đi đâu.”
Ngôn Tiểu Nặc ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thấy biểu cảm của bà ngoại rất điềm đạm, còn mang ý cười. “Bà ngoại, cháu.” Ngôn Tiểu Nặc đột nhiên không biết nên nói gì. “Đi đi, nói chuyện với cậu ấy, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-chieu-vo-yeu/2757845/chuong-181.html