Nhà kho đã khá cũ, bây giờ còn là buổi tối, trời lại mưa, thành ra có cảm giác âm u.
Đáng sợ nhất là bầu không khí đột nhiên tĩnh lặng, tiếng vang rất nhỏ cũng có thể nghe thấy.
Giang Chi Thịnh cẩn thận bước về phía trước hai bước, nhưng lại vô tình đụng phải một tảng đá, một tiếng “phanh”
vang lên nghe cực kì rõ ràng.
“Ai đó?”
Giang Chi Thịnh không dám động đậy, cả thở cũng không dám thở.
Anh cảnh giác nhìn xung quanh, phát hiện bên cạnh mình đúng lúc có một cây gậy.
Anh bình tĩnh cầm gậy, nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần mình.
Giang Chi Thịnh đang định bước thêm một bước, thì giọng một người đàn ông bỗng nhiên vang lên.
“Có người nào đâu? Chú đừng có nghi thần nghi quỷ, coi chừng người ta đi.
Anh đi vệ sinh một lát.”
Câu nói vừa dứt, anh liền nghe thấy tiếng bước chân đi về phía xa của một người đàn ông.
Hai người còn lại nghe thấy, cũng không nói gì nữa mà xoay người trở về.
Nhìn thoáng qua hướng tiếng bước chân biến mất, trong đầu Giang Chi Thịnh nảy ra một ý.
Nếu đánh gục người kia trước, anh sẽ có nhiều phần thắng hơn.
Anh nghĩ vậy, mặt không biến sắc theo sau người đàn ông kia...
Hai người đàn ông kia một lần nữa trở lại trông chừng Đường Hoan.
Thấy bộ dạng xinh đẹp của cô, một người đàn ông không nhịn được nuốt nước miếng.
“Lão Nhị, chú nhìn đứa con gái này xinh đẹp như vậy, hay chúng ta hưởng thụ đi? Dù sao lão gia cũng đã nói, chỉ cần không chơi chết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655866/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.