Cô Phong nghe thấy đầu dây bên kia nói chuyện không ngừng liền cười khẩy một tiếng rồi cất giọng nói vô cùng sắc bén, “Đừng tưởng là tôi không biết trong lòng cô đang nghĩ gì. Cô chỉ muốn lợi dụng tôi để tôi giúp cô loại bỏ cô ta mà thôi. Dù người khác không biết nhưng tôi lại biết rất rõ cô là người như thế nào đấy Mộ Vũ Nghiên.”
Mộ Vũ Nghiên nghe cô ta nói như vậy cũng không hề tức giận mà chỉ khựng lại một lúc, tiếng nói ở trong điện thoại tiếp tục vang lên, “Cô đừng nghĩ tôi là kẻ ngốc. Đường Hoan là cái gai trong mắt cô. Nhưng cô hãy từ bỏ việc muốn lợi dụng tôi đi.”
Cô ta nói xong liền tắt máy mà không chờ xem người nghe có nói gì nữa không.
Mộ Vũ Nghiên nghe điện thoại báo máy bận cũng không thấy bực bội mà đôi môi đỏ mọng của cô ta khẽ cong lên.
Cô ta biết là sau này mình không cần ra tay cũng có kịch hay để xem.
Cô Phong vừa cúp máy là ném điện thoại sang cho vệ sĩ. Thân hình thon thả của cô ta đứng lên khỏi sô pha, không hề liếc mắt đến nhân viên ở bên cạnh “Đưa đồ đến đây.”
Lúc nãy nói tự mình đi lấy cơ mà? Sao giờ lại bắt họ mang qua chứ?
Nhân viên bối rối trước lời nói của cô ta nhưng dù sao cô ta cũng là người họ không thể nào đắc tội nên chỉ đành lên tiếng chấp nhận.
Cô Phong không chờ xem thái độ của nhân viên ra sao mà đã bước ra ngoài cửa.
Còn ở bên này, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655862/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.