Chuyện hôm nay cho dù anh có tiếp tục truy cứu cũng không thể ngay lập tức an ủi cô.
Sau khi bàn giao xong, trong lòng anh càng để ý tới Đường Hoan hơn một chút.
Anh tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra một lần nữa.
Sau khi ăn cơm chiều, hai người tự bận rộn một hồi lâu. Đến khi lên giường đi ngủ, nằm trong lòng Đoạn Kim Thần nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh, thân thể Đường Hoan hơi hơi cứng đờ.
Lát nữa liệu anh có thể muốn làm cái kia với cô không? Lại nhớ đến hôm nay dì cả vừa vặn tới...
Còn chưa đợi cô nghĩ xong, tay Đoạn Kim Thần đã bắt đầu không yên phận sở loạn trên thân thể cô, hai người cùng chung chăn gối lâu như vậy, anh biết tất cảcác chỗ mẫn cảm trên người cô.
Tay cô giữ lấy cái tay không yên phân của anh, giọng điệu hơi thẹn thùng, "Đừng động nữa, tôi đến tháng rồi
Hai mắt Đoạn Kim Thần hơi nheo lại, trên người tản ra hơi thở nguy hiểm giống như đang hoài nghi lời cô nói, ngay khi Đường Hoan thấp thỏm bất an, tiếng nói trầm thấp của người đàn ông lại vang lên, "Không phải nói đi ngủ sao, nhìn tôi làm gì? Chẳng lẽ còn sợ tôi bụng đói ăn quàng sao?"
Hô hấp của Đường Hoan hơi nghẹn lại, ngay sau đó cô nhắm hai mắt, rất nhanh liền ngủ say.
Cô vốn tưởng rằng hôm nay gặp phải chuyện chấn động lòng người như vậy chắc sẽ không dễ ngủ, không ngờ nằm trong lòng anh lại ngủ ngon như vậy, lúc tỉnh dậy đã là ngày hôm sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655856/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.