“Được rồi, cậu cũng còn nhiều việc cần phải làm, không cần phải lo lắng cho mình đâu, mình sẽ tự xử lý.” Đường Hoan từ chối kéo, cô thật sự cảm thấy không nhất thiết phải căng thẳng tới vậy, càng không muốn vì chuyện của Mộ Vũ Nghiên mà ảnh hưởng tới tâm trạng.
Gật đầu, La Vưu Phi cũng không nói nhiều hơn, hút một ngụm nước chanh, bỗng dưng hoảng hốt hét lên:
“Tiêu rồi, mình còn hẹn người khác bàn chuyện, thiếu chút nữa quên mất chuyện này, mình đi trước đây, bằng không thêm lát nữa là tới muộn rồi, có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho mình nhé.”
Dứt lời, cô như bay một chú chim nhỏ, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Đường Hoan, lắc đầu, bất lực bật cười. Khoảng nửa tiếng sau, cô quay trở về công ty, quan sát thấy ánh mắt khác thường của các đồng nghiệp khi nhìn về phía bản thân, không lẽ bọn họ đều biết chuyện trên báo rồi sao? Khóe môi khẽ nhếch lên, di chuyển vào trong phòng làm việc bắt đầu tiếp tục làm việc.
Một khi đã bận là sẽ bận tới khi tan làm, buổi tối về tới nhà, khi chuẩn bị về phòng, đi qua phòng sách lại nghe thấy giọng nói lành lạnh của người đàn ông vang lên:
“Đường Hoan, vào đây.”
Bước chân đột nhiên sững lại, vẻ nghi hoặc hiện lên qua ánh mắt của cô, sao hôm nay anh về nhà sớm vậy? Đường Hoan tự hỏi có khi nào anh cũng nhìn thấy chuyện xảy ra trên báo sáng nay rồi hay không? Bình tĩnh đẩy cửa bước vào, dáng người cao lớn của người đàn ông ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655846/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.