Không thể không nói, những gì Đường Hoan nói rất chính xác. Video trong nội bộ công ty nếu không được chủ tịch đồng ý thì bọn họ cũng không lấy được. Cô không có chỗ nào để trút nỗi giận trong lòng, chỉ có thể không ngừng mắng chửi Đoạn Kim Thần. “Vưu Phi, thật sự xin lỗi cậu, là mình đã làm liên lụy cậu.” Giọng nói của Đường Hoan mệt mỏi vô lực, tuy rằng cô biết La Vưu Phi không thích nghe những lời này nhưng cô vẫn muốn nói. Bây giờ cô không thể dứt ra được nữa, chỉ là La Vưu Phi không cần phải…Bởi vì cô mà làm những chuyện này. “Nếu cậu còn nói nữa, mình sẽ giận thật đấy.” La Vưu Phi tức giận nói: “Mình có làm cậu đau lòng như những tên khốn nạn đó bao giờ chưa? Đừng sợ, chúng ta vẫn còn may mắn lắm, mình sẽ luôn ở bên cạnh cậu.” Khóe môi cô vẽ lên một đường cong thật đẹp, hai người tâm sự một lát, nhưng thực ra là ngồi nghe La Vưu Phi mắng chửi Mộ Vũ Nghiên và Đoạn Kim Thần, còn cô chỉ im lặng ngồi nghe. Sau khi cúp máy, Đường Hoan cúp điện thoại ném sang một bên, không nghĩ tới những chuyện này nữa mà nằm dài lên giường nhìn trần nhà. Dù cho cô có quan tâm đến những bình luận này như thế nào đi nữa thì nó cũng sẽ không biến mất. Tại sao cô phải để nó ảnh hưởng đến tâm trạng của mình cơ chứ? Bây giờ cô nên làm gì đây? Nếu cô gọi đến giám sát công ty với danh nghĩa là vợ của chủ tịch và đưa đoạn video đó lên mạng thì không những không giải quyết được gì mà còn khiến nó tệ hơn. Cô xoa xoa hai bên thái dương, bây giờ La Vưu Phi vì cô mà bị người ta bôi đen trên mạng như thế. Cô nhất định phải nghĩ ra cách để ứng phó. Nhưng mà…..Theo lời nói của Mộ Vũ Nghiên, chỉ sợ Đoạn Kim Thần sẽ không khinh địch mà buông tha cho cô. Bệnh viện, phòng VIP. Đoạn Kim Thần nghe tin tức từ Jason, chuẩn bị lấy video giám sát ra xem từ đầu tới cuối. Xem xong, chân mày càng nhíu càng chặt. Xem xong, anh thất thần tắt máy. Đôi môi mỏng mím lại đầy gợi cảm, hơi thở lạnh lẽo đến cùng cực. “Vũ Nghiên!” Dáng người cao lớn đi tới đầu giường, nhìn Mộ Vũ Nghiên đang nghịch điện thoại di động, anh tăng âm lượng lên nói: “Tôi hỏi em, có phải video trên mạng là do em làm không?” Đôi mắt đang rũ xuống của Mộ Vũ Nghiên lóe lên sự hung ác, một giây sau cô ngẩng đầu lên, trong đôi mắt toát lên sự ngây thơ: “Thần, anh đang nói gì vậy? Video nào trên mạng chứ?” “Là video mà hôm qua tôi và Đường Hoan nói chuyện với nhau trên sân thượng. Em còn dám nói chuyện này không phải do em làm sao?” Giọng nói lạnh băng của anh ta làm Mộ Vũ Nghiên càng tức giận hơn. “Em thật sự không biết anh đang nói cái gì. Hơn nữa, chuyện hôm đó em không có nói với ai hết.” Mộ Vũ Nghiên vẫn không thừa nhận video trên mạng là do cô ta phát tán. Cho dù anh có theo dõi thêm cũng không thể giải thích được gì, hôm đó cô ta cũng không làm gì xúc phạm đến Đường Hoan. “Em đã nói với tôi, nhưng em nói là em sẽ che giấu nó.” Giọng nói tàn nhẫn của anh làm trái tim cô ta thắt lại, nhưng cô ta không biểu lộ ra bên ngoài, đôi mắt dần dần ầng ậc nước, đau lòng nói: “Anh đang nói em là người thứ ba trong cuộc hôn nhân của anh phải không? Thần, anh có thể công bằng hơn được không?” Nước mắt của cô ta rơi trên ga giường trắng. Anh nhìn thấy cô ta khóc thì khựng lại: “Trước tiên thì chúng ta không thảo luận việc này nữa, tôi chỉ hỏi em video trên mạng có phải do em đăng hay không?’ Cô ta kiên quyết lắc đầu không thừa nhận: “Không phải, tại sao em phải đăng video đó lên mạng chứ? Chuyện này không chỉ làm mất mặt anh mà còn làm mất mặt em, sao em có thể làm ra loại chuyện ngu xuẩn này được chứ?’ “Được, em đã nói chuyện này không có liên quan gì đến em, nhưng có một đoạn video trò chuyện trên mạng không khớp với sự thật ngày hôm đó…” Giọng nói của anh lạnh lùng không chút cảm xúc nào. Trái tim cô ta thắt lại, Mộ Vũ Nghiên vươn tay kéo lấy tay Đoạn Kim Thần, ánh mắt trìu mến cắt ngang lời nói của anh: “Anh Thần, em biết cô ấy là vợ của anh, nhưng em có gì thua kém cô ta đâu chứ? Tại sao cô ta có thể làm vợ của anh? Anh rõ ràng đã có quan hệ với em rồi, vậy mà lại cưới người phụ nữ khác, anh có nghĩ tới cảm nhận của em không?” Nếu như Đoạn Kim Thần thật sự yêu Mộ Vũ Nghiên, những lời này nhất định sẽ có lực hấp dẫn rất lớn với anh, nhưng mà anh không có. Sắc mặt anh lo lắng, đi thẳng vào vấn đề: “Tôi đã cho em cơ hội,là em đã từ bỏ nó, bây giờ cô ấy mới là vợ của tôi.” Đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự ủ rũ, cô ta hiểu người đàn ông trước mặt, nếu bây giờ đối đầu với anh cô ta nhất định sẽ thua, nên cô chỉ có thể nhẹ giọng nói: “Anh Thần, anh có thể đừng tàn nhẫn với em như thế có được không? Em sẽ trở nên tốt hơn để có thể xứng với anh hơn.” “Trong lòng anh vẫn còn yêu em phải không?” Anh mím đôi môi mỏng lại, cuối cùng lại tránh né chủ đề của cô ta: “Bây giờ đừng nói tới chuyện này nữa, tôi hy vọng em có thể tổ chức một cuộc họp báo để làm rõ những hiểu lầm.” “Hiểu lầm?” Mộ Vũ Nghiên trợn to mắt, vẻ mặt đau lòng nhưng trong lòng lại tức giận không thôi” Anh muốn em cho tất cả mọi người biết tất cả đều là giả sao? Nói em là người thứ ba trong cuộc hôn nhân này sao?” “Tôi và em đều biết rõ nó như thế nào, Vũ Nghiên, em nên biết rõ tính tình của tôi chứ?” Ánh mắt thâm thúy của Đoạn Kim Thần nhìn cô ta. Anh nợ cô ta rất nhiều, nhưng không đồng nghĩa với việc anh có thể chịu đựng tất cả mọi thứ. Tờ giấy trong tay bị cô ta vò nát, cô ta cảm thấy phẫn uất, vẻ mặt đau khổ rơi nước mắt: “Đương nhiên là em biết tính khí của anh, nhưng mà anh Thần, nếu như em tổ chức cuộc họp báo như thế thì toàn bộ sự nghiệp diễn xuất của em sẽ tiêu tùng hết, anh muốn hủy hoại cả đời của em sao?” Nhìn thấy Mộ Vũ Nghiên khóc như mưa, nhớ lại những lần ở nước ngoài cô đã đối xử tốt với mình như thế nào, anh cũng cảm thấy có hơi tàn nhẫn: “Tiểu Nghiên, nếu em chịu xuất hiện, tôi sẽ giải quyết những vấn đề phát sinh, sẽ không để em gánh chịu một mình, em sẽ không cần phải trở thành một người phụ nữ cô độc tự mình liếm vết thương đâu.” Thật ra trong lòng anh hiểu rất rõ nếu Mộ Vũ Nghiên giải quyết chuyện này thì sự nghiệp của cô vẫn sẽ có thể tiếp tục. Nhưng nếu như chuyện này do đích thân Đường Hoan chứng minh thì….. “Em biết.” Cô bật khóc sau đó mỉm cười: “Thần, em không phải là trinh nữ, anh là người đàn ông mà em yêu. Nhưng em không phải người có lòng dạ độc ác đẩy người vô tội xuống địa ngục.” Đoạn Kim Thần hít một hơi thật sâu nhìn cô, ánh mắt của anh giống như có thể nhìn thấu mọi thứ. Ánh mắt hai người chạm vào nhau giữa không trung, cuối cùng vẫn là Mộ Vũ Nghiên bị đánh bại trước. Anh bước ra khỏi phòng bấm số của Đường Hoan. Đường Hoan đang buồn ngủ thì bị một cuộc điện thoại đánh thức, cũng không thèm nhìn người gọi là ai cô trực tiếp nhấc máy trả lời, giọng điệu vô cùng tệ: “Ai?” Cô không biết người gọi cho mình là Đoạn Kim Thần, cho tới khi giọng nói lạnh lùng của anh vang lên bên kia điện thoại. “Là tôi, em đang nghỉ ngơi sao?” Giọng anh đầy sự quan tâm, nhưng Đường Hoan lại không chút cảm kích nào: “Có chuyện gì thì anh mau nói đi.” Rõ ràng là anh đang muốn nói về chuyện của Mộ Vũ Nghiên, nhưng nghe giọng nói của cô thì lại không biết nên nói gì. “Em ăn gì chưa?” Đường Hoan bất ngờ trước câu hỏi đột ngột này của anh. Anh ta đang làm cái quái gì vậy? Không phải anh ta vì Mộ Vũ Nghiên nên mới gọi cho mình sao? “Nếu anh gọi điện thoại chỉ để hỏi tôi ăn cơm hay chưa thì không cần.” Đường Hoan lạnh lùng nói, bây giờ ngay cả thở thôi cô cùng cảm thấy đau. “Đường Hoan!” Sắc mặt Đoạn Kim Thần đen như đáy nồi, nghe giọng điệu của cô thì càng khó chịu hơn: “Em tính làm gì Vũ Nghiên.” Haha, cô vừa nói gì cơ, anh làm sao có thể đột nhiên quan tâm tới việc cô ăn cơm hay chưa cơ chứ, hóa ra mục đích của anh cũng chỉ vì Mộ Vũ Nghiên. Đôi môi đỏ mọng của cô cong lên một vòng cung giễu cợt: “Anh muốn tôi làm gì đây? Anh tính trút giận cho cục cưng của mình sao?” Khi thốt ra những câu cuối cùng, giọng của cô có hơi hối hận. Đoạn Kim Thần đang nhíu mày thì bỗng dưng dãn ra nhiều hơn khi nghe thấy lời nói của cô: “Ý của em là tôi đang vì người khác mà không phải vì vợ mình, em đang ghen sao?” “….” Khóe miệng Đường Hoan giật giật, vừa rồi nhất định là cô bị lừa đá rồi nên mới nói như thế. “Anh hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó…” “Tôi không quan tâm em có ý đó hay không. Tôi hi vọng em có bình tĩnh giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt. Dù làm cách nào đi chăng nữa thì em càng mất bình tĩnh càng làm ảnh hưởng đến công ti.” Giọng nói lạnh lùng phát ra từ đầu dây bên kia, ý tứ rất rõ ràng. Trái tim cô đạp loạn xạ: “Dùng cách nào cũng được?” Đột nhiên cô nghi ngờ những gì mà mình muốn nói, nếu cô thực sự làm tổn thương đến Mộ Vũ Nghiên anh có làm gì cô không? “Đúng vậy.” Nói ra hai chữ gọn gàng đơn giản, khiến lòng của Đường Hoan cảm thấy nhẹ nhõm hơn: “Được, đây là lời anh nói, bất kể là tôi dùng cách nào.” “Nhưng tôi có một yêu cầu.” Đường Hoan trong lòng vừa nhẹ nhõm được một lát thì nghe anh nói câu này, biết rõ người đàn ông này chẳng có gì tốt đẹp cả, sao có thể để cô dễ dàng động tới Mộ Vũ Nghiên cơ chứ: “Yêu cầu gì?” “Em không được nhờ Giang Chi Thịnh giúp đỡ.” “Tôi….” Đường Hoan sững sốt, vừa định nói đã nghe thấy bên kia vang lên tiếng máy bận. Có thể sử dụng bất cứ biện pháp nào, Đoạn Kim Thần, là anh nói đấy. Nếu như tôi làm tổn thương đến Mộ Vũ Nghiên anh cũng không thể trách tôi. Cô nói thầm trong lòng, sau đó lại thay đổi ý định. Nếu vì mà chuyện này anh cảm thấy tức giận sau đó trực tiếp li hôn với cô thì thật tuyệt, sau này cô sẽ không bị người khác xỏ mũi nữa. “Không ngờ vợ của chủ tịch nhìn bên ngoài lạnh lùng như vậy mà bên trong lại tâm địa ác độc như thế.” “Đúng vậy, xem ra sau này chúng ta làm việc nên cẩn thận hơn rồi.” “Haizzzz….cô xem, nhan sắc của cô Mộ xinh đẹp như vậy, gia thế lại tốt, đối xử với chủ tịch của chúng ta cũng rất tốt, nếu như vợ của ngài ấy là cô Mộ thì tốt biết bao chứ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]