Mười phút sau, con đường tắc nghẽn cuối cùng cũng thông thoáng, tiếp đó xe giống như mũi tên rời cung đi về phía trước.
Giây phút này trái tim Đường Hoan cuối cùng cũng yên ổn lại, tâm tình vẫn luôn khẩn trương từ khi xe chạy cũng thả lỏng.
Trước đây cô sống với bà ngoại ở nông thôn, chỗ đó cách đế đô không xa, cô từng suy xét đến việc ra nước ngoài nhưng nghĩ đến năng lực của Đoạn Kim Thần, nếu cô ra nước ngoài thì anh chỉ cần điều tra ghi chép là có thể dễ như trở bàn tay tìm thấy cô, cách khá xa nhưng tỉ lệ bị tìm thấy lại lớn hơn, còn không bằng cứ ở quê hương.
Trở lại căn nhà từng sống với bà ngoại, cô cũng không vào ở mà thuê một căn nhà khác ở nông thôn, không ở nhà là vì sợ Đoạn Kim Thần sẽ tìm đến, để phòng ngừa thì phòng cho thuê mới là biện pháp tốt nhất.
Sau khi tìm được nhà, cô giao luôn tiền thuê trong nửa năm, mua chút đồ dùng hàng ngày liền bắt đầu vào ở.
Chỗ cô ở gọi là thôn Mai, tương đối có văn hóa đặc sắc, so với thành phố ồn ào, nơi này an tĩnh làm cô vô cùng yên tâm.
Trở lại nơi sinh sống từ nhỏ, tâm tình cũng khá hơn nhiều, cô quyết định ở đây sinh con, về sau đứa nhỏ chính là của một mình cô, trên giấy thỏa thuận ly hôn cô đã ký tên, hơn nữa còn nói rõ cô không cần bất cứ tài sản nào của anh.
Ở bên này, sau khi cô dàn xếp xong bắt đầu cuộc sống riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655821/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.