Đoạn Lâm Phong nhìn Lương Phỉ Phỉ đang cười điên cuồng với vẻ mặt không cảm xúc và lạnh lùng nói: “Tống cô ta vào tù!” Sau khi bỏ lại câu nói này, anh liền lên xe, thư ký cũng lên theo.
Nhìn chiếc xe càng lúc càng xa, Lương Phỉ Phỉ vẫn không ngừng la hét, trong khi đó nhân viên bảo vệ ép cô vào một chiếc xe khác và đưa cô đến đồn cảnh sát.
Khi mọi thứ kết thúc, không còn náo nhiệt để xem nữa, mọi người cũng giải tán.
Sau khi mọi người đã giải tán, Đường Hoan bước ra khỏi góc với một tia sáng lấp lánh trong mắt.
Lương Phỉ Phỉ thực sự ngu ngốc, rõ ràng biết bản thân đang trong tình huống như thế nào, vậy mà còn ngốc đến mức muốn ám sát Đoạn Lâm Phong, đây không phải là đã cho anh ta một lý do chính đáng để tống cô ta vào tù sao?
Thảo nào cô ta bị Đoạn Lâm Phong xoay như chong chóng, mặc dù kết cục của Lương Phỉ Phỉ còn thê thảm hơn Đường Vãn Tình rất nhiều, nhưng cô ta hoàn toàn xứng đáng, ai bảo cô ta lòng dạ bọ cạp chứ?
Lúc đầu nếu như không phải cô ta từng bước chèn ép, làm khó cô ở khắp nơi thì bây giờ làm sao cô có thể hãm hại cô ta được, mọi thứ đều là do cô ta tự mình chuốc lấy.
Cô không phải là thánh mẫu, cô không thể quên những tổn thương mà Lương Phỉ Phỉ gây ra cho cô, chưa kể cô ta còn ra tay với bạn thân nhất của cô, món nợ này cô phải tính toán rõ ràng với cô ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655770/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.