Về đến biệt thự ở Vịnh Nguyệt Hồ đã là 12 giờ, Đường Hoan đã ngủ say ở hàng ghế sau, cho đến khi chiếc xe dừng lại cô vẫn chưa tỉnh.
Sau khi tháo dây an toàn, anh quay ra nhìn vào khuôn mặt tinh tế của Đường Hoan và vén những sợi tóc rối trước trán ra sau tai cô.
Những đường nét tinh tế trên khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn toàn lộ ra trước mặt người đàn ông, trông cô có chút dễ gần và bớt lạnh lùng hơn bình thường khi đang ngủ say.
Anh đưa tay chạm vào đường nét thanh tú trên khuôn mặt cô, khi bàn tay anh sắp chạm lên trên, Đường Hoan khẽ nhíu mày và chợt tỉnh lại.
Đoạn Kim Thần nhanh chóng thu tay về và ngồi vững vàng trên ghế.
"Đến rồi sao?" Giọng nói của Đường Hoan có chút khàn sau khi ngủ dậy, cô quay đầu nhìn tòa nhà quen thuộc bên cạnh, sau đó mở cửa xe và ngơ ngác hỏi.
"Ừm." Anh thản nhiên đáp lại một tiếng và mở cửa bước xuống xe trước.
Đường Hoan cũng xuống xe và đi phía sau anh.
Cô đột nhiên nghĩ đến Lương Phỉ Phỉ và khẽ hỏi anh: "Lương Phỉ Phỉ còn ở trong khách sạn không?"
"Ừm, có lẽ thuốc sắp hết tác dụng rồi." Đoạn Kim Thần nhẹ nhàng đáp lại, sau đó liền đi vào phòng sách, còn Đường Hoan thì trở về phòng và tắm rửa đi ngủ.
Hiện tại cô không cần làm gì cả, cô chỉ cần yên tĩnh chờ ngày cưới của Lương Phỉ Phỉ và Đoạn Lâm Phong đến mà thôi.
Ngày hôm sau, bởi vì Đoạn Kim Thần cần phải ra nước ngoài công tác, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655765/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.